Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 94: lần đầu gặp Mông Phóng! 1

-Trời sinh Kim Cương? Đây đúng là một loại thể chất quái thai trong phàm nhân, không thể dùng bất kỳ lẽ thường nào để cân nhắc, mấy ngàn năm qua cũng mới xuất hiện một người là Mông Phóng.
Công Tôn Nghĩa trầm giọng mở miệng.
Vừa dứt lời, hắn bỗng nhiên ngưng tụ trong lòng, như là nhớ tới cái gì, thoáng cái nhìn về phía Giang Thạch.
Con quái vật này......
Sẽ không phải cũng là trời sinh Kim Cương chứ?
Cầm vũ khí được đúc thành từ Tinh Thần Vẫn Thiết, chỉ dùng lực lượng thân thể thuần túy đã có thể ngăn chặn chính mình.
Xì xì!
Công Tôn Nghĩa hít sâu một hơi, kinh hãi trong lòng.
Trời sinh Kim Cương! (Kim cương ở đây là tên một loại hung thú giống Kinh Kong)
Quái vật này cũng là trời sinh Kim Cương!
-Nói như vậy ngươi cũng không biết loại thể chất này là hình thành như thế nào?
Giang Thạch hỏi.
"Đúng vậy, đừng nói là ta, mấy vạn năm qua, chỉ sợ không có một ai biết bản chất của thể chất này, nếu như nhất định phải nói, chỉ có thể nói hai chữ trời sinh."
Công Tôn Nghĩa cười khổ nói.
-Được rồi.
Giang Thạch gật đầu, trong lòng lại đang suy tư.
Cực hạn của phàm nhân là mười một vạn cân, hắn cũng không tin.
Hắn có thiên phú Long Tượng, khí lực của thân thể gia tăng một trăm cân theo từng ngày, cực hạn của hắn tuyệt đối không chỉ dừng lại ở mười một vạn cân.
Loại thuyết pháp về cực hạn của phàm nhân này vô dụng đối với hắn.
Bây giờ hắn cần suy nghĩ chính là làm sao có thể mau chóng đem lực lượng tăng lên tới 30 vạn cân, đạt tới trình độ có thể chống đối với cao thủ Hoán Huyết đệ nhất trọng.
Nếu không thật sự là không có một chút cảm giác an toàn nào.
Hắn vốn tưởng rằng Hoán Huyết Cảnh cho dù mạnh, nhưng cũng không thể thái quá như vậy đi, nhưng trên thực tế chính là mạnh thái quá như vậy.
Mà đây vẫn là Hoán Huyết cảnh đệ nhất trọng mà thôi.
Hoán Huyết Cửu Trọng Thiên, mỗi một trọng thiên sẽ có khác biệt lớn đến chừng nào......
Giang Thạch càng nghĩ càng cảm thấy áp lực trong lòng càng lớn.
-Trên Hoán Huyết Cảnh là cảnh giới gì?
Giang Thạch không nhịn được hỏi.
-Trên Hoán Huyết cảnh sớm đã thưa thớt như lông phượng sừng lân, nhưng căn cứ vào sách cổ thế gia ghi lại, tựa hồ được xưng là Thánh Linh.
Thánh Linh?
"Đúng vậy, loại cảnh giới này tựa hồ đã không thể xưng là người, mà là một loại tồn tại gần như yêu tà, nếu như là huyết mạch thế gia, như vậy huyết mạch sẽ thức tỉnh toàn diện, vượt qua nhận thức cùng tưởng tượng của bất luận kẻ nào, đạt tới trình độ phản tổ, cảnh giới không thể miêu tả."
Công Tôn Nghĩa mở miệng.
Như huyết mạch nham thạch của hắn, nếu thật sự có thể phản tổ hoàn toàn chính là không thể tưởng tượng nổi, uy lực vô cùng, chỉ dựa vào thân thể liền có thể quét ngang tất cả.
Giang Thạch nhịn không được nhanh chóng suy tư trong lòng, nói: "Vậy nếu như là người bình thường đạt tới cảnh giới này thì sao?"
Công Tôn Nghĩa cười khổ một tiếng, lắc đầu nói: "Người bình thường không có khả năng đạt tới một bước này, Hoán Huyết cửu trọng thiên, mỗi một trọng thiên đều cần tài liệu cực kỳ quý trọng, không phải huyết mạch thế gia, ai cũng không chiếm được những tài liệu này, coi như đầu nhập vào thế gia, thế gia cũng không có khả năng đầu tư ở trên người ngoại nhân, cho nên cho dù thực sự có cao thủ cảnh giới Thánh Linh, cũng khẳng định là người của nội bộ thế gia, bất quá...
Người bình thường nếu quả thật có thể may mắn đạt tới một bước này, chỉ sợ cũng không thể sánh bằng người của thế gia, huyết mạch của thế gia từ lúc sinh ra đã mạnh hơn người bình thường, sau khi Hoán Huyết đại thành, nhất định sẽ mạnh hơn!"
-Được rồi.
Giang Thạch mở miệng, trong đầu vẫn đang suy tư không ngừng.
Đúng lúc này.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Độc Nhãn Long một đường hoảng hốt chạy tới, rốt cục nhìn thấy Giang Thạch, sắc mặt mừng rỡ, nói: "Đại đương gia, ngươi rốt cục cũng xuất quan, ngày giao dịch với Huyền Nguyên phái đã sắp tới, các huynh đệ đều chuẩn bị tốt, tùy thời đều có thể xuống núi."
-Giao dịch? Giao dịch gì?
Giang Thạch hơi kinh ngạc, trực tiếp nhìn về phía Công Tôn Nghĩa.
Công Tôn Nghĩa mở miệng nói: "Trước đây không lâu sau núi Hắc Vân Sơn phát hiện một loại quặng sắt tên là [Nguyên Dương Thạch], ở trên phương diện chế tạo binh khí có kỳ hiệu, sau đó ta liền chuẩn bị dùng những [Nguyên Dương Thạch] này trao đổi một ít tài liệu dùng để tu luyện, may mắn có cơ hội gặp được [Huyền Nguyên Phái], cũng cùng bọn họ đạt thành hiệp nghị, hôm nay vừa vặn là ngày ước định giao hàng."
-Thì ra là thế, giao hàng ở đâu?
Giang Thạch hỏi.
-Nguyên Long thành.
Công Tôn Nghĩa đáp lại.
-Một đám thổ phỉ các ngươi ước hẹn giao dịch trong thành trì?
Giang Thạch nhướng mày.
Không muốn sống nữa?
"Đây là [Huyền Nguyên phái] cố ý yêu cầu, bất quá binh sĩ thủ môn của Nguyên Long thành trên cơ bản đều là xuất từ [Huyền Nguyên phái] cho nên không cần lo lắng thời điểm kiểm tra thân phận không qua được, hơn nữa [Huyền Nguyên phái] chính là môn phái giang hồ lớn nhất ở địa vực Hoành Châu này, thủ đoạn thông thiên, ngay cả quan phủ cũng là mở một con mắt, nhắm một con mắt."
Công Tôn Nghĩa mở miệng.
-Như vậy sao?
Giang Thạch suy tư, nói: "Vậy chuẩn bị cho ta một cái nón đen, ta cũng đi theo xem.’’
Bây giờ Tượng Viêm Hỏa Nộ công và Xích Dương Bá Thể công của hắn đều cần thêm dược liệu mới có thể tiếp tục tu luyện.
Tiếp theo, hắn cũng rất muốn lấy được một ít công pháp hoành luyện mới từ trong Huyền Nguyên phái này.
Nếu để mặc đám người này đi chọn, làm không tốt sẽ chọn lựa ra công pháp bí tịch hắn đã tu luyện qua, cho nên chỉ có chính mình đi chọn mới có thể yên tâm.
Công pháp hoành luyện hắn tu luyện qua đã khá nhiều, đến bây giờ sớm đã đạt tới con số mười lăm mười sáu môn gì đó.
Có thể nói, đại bộ phận Công pháp hoành luyện trong vương triều Đại Huyền đều bị hắn tu luyện qua một lần, sau này muốn tìm thêm bí tịch loại Hoành Luyện sẽ thiên nan vạn nan.
Không lâu lắm.
Đám người Giang Thạch đã đi tới quảng trường cực lớn phía trước bản doanh.
Chỉ thấy khu vực quảng trường sớm đã chuẩn bị ra bảy tám cái xe bò, phía trên xe bò chồng lên rơm rạ thật dày, tất cả tiểu thổ phỉ đi theo cũng đều đã dịch dung, thay đổi trang phục, giống như dân chúng bình thường.
Giang Thạch đưa tay sờ sờ đồ vật dưới rơm rạ, chỉ cảm thấy xúc cảm cứng rắn, cực kỳ to lớn, nhẹ nhàng móc ra, thình lình móc ra một khối quặng sắt to bằng quả dưa hấu.
Toàn thân khoáng thạch này đỏ thẫm, trọng lượng rất lớn, một khối nho nhỏ đã nặng ít nhất ba đến bốn mươi cân.
Đây là Huyền Dương thạch?
Giang Thạch đưa khối Huyền Dương thạch này cho Độc Nhãn Long, dặn dò: "Lát nữa dùng thứ này chế tạo cho ta một đống bi sắt, không cần lớn, to bằng ngón cái là được.’’
-Vâng, Đại đương gia.
Độc Nhãn Long vội vàng đáp lại.
-Xuất phát.
Giang Thạch đội nón, nhấc Lang Nha Bổng lên liền ngồi trên chiến mã màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận