Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 129: Dư m

Chương 129: Dư m

Người nhà của Phong Quang Diệu và Cát Lạc An liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái, cũng không dám nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thắng, quả thực không có gì phải bàn cãi! ͏ ͏ ͏ ͏

Khán giả xung quanh đều xôn xao! ͏ ͏ ͏ ͏

Họ nằm mơ cũng không ngờ trận đấu nhanh như vậy mà đã kết thúc rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hàng không trận bán kết, đơn giản như vậy liền đánh bại Phong Quang Diệu vốn có tiềm năng đoạt quán quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ còn cho rằng, hai bên ngang tài ngang sức, có thể đánh đến thiên hôn địa ám! ͏ ͏ ͏ ͏

Một vị Lão Ngự Thú sư vây xem nhỏ giọng thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không còn cách nào, chênh lệch quá lớn, tên Tô Dương này quá mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù những người dân thường không hiểu nhiều về Ngự Thú sư cũng có thể nhìn ra, sự chênh lệch rất lớn giữa những tuyển thủ khác và Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Các đồng học học viện của Tô Dương, nhìn Tô Dương trên võ đài. ͏ ͏ ͏ ͏

Đầy ngưỡng mộ và sùng bái, còn có một chút ghen tị. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng sự ghen tỵ đó rất nhanh liền tan biến! ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì sự chênh lệch giữa họ thực sự quá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Khoảng cách lớn đến trình độ nhất định, họ sẽ không lấy Tô Dương để so sánh với mình... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần cười híp mắt nói với Đậu Văn Long bên cạnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bây giờ ngươi đã biết, tại sao ta lại coi trọng Tô Dương như vậy chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

Đậu Văn Long cũng thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật sự là hậu sinh khả uý! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần tự giễu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! Nhìn thấy Tô Dương, ta đều cảm thấy mình đã già rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Đậu Văn Long tiếc nuối nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc, tương lai của hắn không chỉ hạn chế ở Thất Tinh thành! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây có quan hệ gì, ít nhất hắn là được Thất Tinh thành chúng ta đào tạo... năm đó chẳng phải ngươi cũng là ngươi của Thất Tinh thành chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ, ngươi nói đúng, là cách cục của ta nhỏ! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Quang Diệu thu Sủng thú vào, nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể nói cho ta biết thực lực của ngươi không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn chưa đến Hoàng Kim! ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Quang Diệu mỉm cười như trút được gánh nặng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta hiểu rồi, bại bởi ngươi, ta tâm phục khẩu phục! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mới không quan tâm đối thủ có tâm phục khẩu phục hay không. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn rời khỏi võ đài, hai trận thắng lợi, trận đấu còn lại đã không liên quan gì đến hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai Sủng thú của Phong Quang Diệu đều bị thương, không lập tức thi đấu với Cát Lạc An, mà là nghỉ ngơi một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi hai người thi đấu, vẫn là kỹ năng của Phong Quang Diệu tốt hơn, giành được chiến thắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần và Đậu Văn Long đích thân ra mặt, trao giải thưởng cho ba Ngự Thú sư trẻ tuổi này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nên như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mỉm cười nhận lấy một triệu liên bang tệ. ͏ ͏ ͏ ͏

Biểu dương nhiều thêm, cũng không thực tế bằng trăm vạn liên bang tệ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiếp theo ta tuyên bố, Cuộc thi Thiên tài thanh niên thành phố Tây Nam Bộ sẽ do Tô Dương, Phong Quang Diệu và Cát Lạc An đại diện cho tại Thất Tinh thành chúng ta ra trận! ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới võ đài vang lên tiếng hoan hô. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã nói, thành chủ đại nhân công chính, sao có khả năng làm trò mờ ám! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương có thực lực, người có thực lực đương nhiên có đặc quyền! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

“…” ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người này đã mất trí nhớ, hoàn toàn quên mất những lời mà mình đã nói trước đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong Thất Tinh thành, trên võ đài, một mảnh hài hoà. ͏ ͏ ͏ ͏

Về đến nhà, Tô Dương nằm trên sô pha không muốn nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ca ca, uống trà! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Tiểu Tiểu bưng một cốc trà nóng cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hôm nay ca ca cực khổ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cực khổ sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thực trận đấu hôm nay vẫn không đủ để hắn làm nóng người. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nằm trên ghế sô pha, chỉ vì đã đứng quá lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Bất quá Tô Dương khởi động cơ thể, vẫn cầm cốc trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà nóng. ͏ ͏ ͏ ͏

- A! thoải mái! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ca ca, ngươi thực sự quá lợi hại, đệ nhất Thất Tinh thành! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ nhất dưới hai mươi tuổi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương sửa lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ nhất cao thủ của Thất Tinh thành, chính là Thành chủ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết, ta biết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn có chuyện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy muội muội ngồi ở sô pha bên cạnh, nhìn mình không chớp mắt, Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chuyện gì thì nói đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta muốn một Con gấu bông, khi đi dạo phố lần trước đã nhìn thấy, mẫu thân nói đắt quá! ͏ ͏ ͏ ͏

Gấu bông? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mơ hồ nhớ đến Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Địa Bạo Hùng phỏng chừng có thể khiến muội muội sợ đến phát khóc! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được, ta mua cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn ca ca, ca ca tốt nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

Một lúc sau, Tô Uyển ôm Huyết Nhãn Kim Đồng Hổ đến cửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Mới một hai tháng không gặp, Huyết Nhãn Kim Đồng Hổ đã sắp đột phá đến Thanh Đồng cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Xem ra Tô Uyển rất để tâm đối với việc đào tạo nó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, chúc mừng ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có gì tốt mà chúc mừng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lấy được một triệu tiền thưởng, lẽ nào không đáng để chúc mừng sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái này quả thực cũng đúng! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận