Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 565: Phó Thành Chủ Đại Tiều Thành Cẩn Thận ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 565: Phó Thành Chủ Đại Tiều Thành Cẩn Thận ͏ ͏ ͏ ͏

Xung quanh Đại Tiều thành, không có bất kỳ thôn trang và thị trấn nhỏ nào, cũng không hề có một mảnh đồng ruộng nào được khai khẩn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện này trước khi tới đây Tô Dương đã biết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tình hình trong Đại Tiều thành, hoàn toàn khác với các thành trì bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Thành trì xây dựng trong lục địa, chỉ cần phái đội tuần tra ra là có thể phát hiện và xua đuổi hung thú, bảo vệ an toàn cho căn cứ và thị trấn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Đại Tiều thành được xây dựng ở ven biển lại hoàn toàn khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Biển cả vô tận, sâu không thấy đáy. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự Thú sư rất khó nhìn xuyên qua nước biển, để phát hiện ra Hải thú dưới mặt biển. ͏ ͏ ͏ ͏

Trừ khi bọn họ trực tiếp lặn xuống dưới đáy biển tuần tra. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Ngự Thú sư nhân loại trời sinh đã không thích hợp chiến đấu dưới mặt nước. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuần tra dưới đáy biển, đối với Ngự Thú sư mà nói, là chuyện vô cùng nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên vì điều này, sẽ có rất nhiều lần Hải thú đánh Đại Tiều thành vội vàng không kịp chuẩn bị. ͏ ͏ ͏ ͏

Cộng thêm với hàng phòng ngự của bản thân Đại Tiều thành, và mục đích giám thị quân sự, nó đã định trước sẽ không thích hợp cho quá nhiều bình dân tụ tập, tiến hành trồng trọt cây nông nghiệp! ͏ ͏ ͏ ͏

Nói nghiêm túc thì, Đại Tiều thành chính là một pháo đài quân sự. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong cả Đại Tiều thành, nhân khẩu thường trú khoảng chừng trên dưới bốn vạn. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong đó quân đội chiếm một vạn, hai vạn nhân khẩu thường trú khác, trong đó phần lớn là người nhà của quân nhân. ͏ ͏ ͏ ͏

Một vạn còn lại là các dong binh đội, thương nhân mua bán vãng lai. ͏ ͏ ͏ ͏

Tính lưu động nhân khẩu cực lớn, trị an không được tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Cả Đại Tiều thành, chỉ có hai cửa thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Một cái là cửa tây, nơi các đoàn tàu từ trong lục địa lui tới, tất cả đều phải qua cửa tây tiến vào thành thị. ͏ ͏ ͏ ͏

Một cửa khác nằm ở phía đông, cửa đông đối diện với biển rộng. ͏ ͏ ͏ ͏

Không có quá nhiều bình dân ra vào thành trì, hai cửa thành là đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều đoàn đội dong binh, mạo hiểm giả ra vào hải vực bên cạnh, đều xuất phát từ cửa đông. ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ xuống gần cửa tây, Tô Dương, Liễu Mộng Vân, Lưu Vân nhảy xuống khỏi sủng thú, sau khi cất sủng thú xong, ba người đưa văn kiện chứng minh ra, rồi ngồi lên ba chiếc xe quân đội tiến vào trong Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Thành trì Đại Tiều thành này, vô cùng đặc biệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Cửa thành của nó, không phải đẩy ra, mà giống như miệng cống, trực tiếp khảm vào trong nham thạch. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi cần mở cửa thành ra, cánh cửa nặng nề được đúc từ sắt thép kéo ngược lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi vào trong cửa thành, không phải đường phố rộng rãi xuất hiện, mà là một con dốc thoai thoải rộng năm thước. ͏ ͏ ͏ ͏

Con dốc thoai thoải hướng thẳng về phía trước, đây là con đường chính của Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai bên đường phố có thật nhiều cửa hàng, thứ mua bán nhiều nhất chính là đồ hải sản. ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả những cửa hàng này đầu được khảm trong núi đá màu đen xám. ͏ ͏ ͏ ͏

Một vài cửa hàng, còn dứt khoát chồng lên nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên cửa hàng, còn đục đẽo bậc thang chuyên dụng... ͏ ͏ ͏ ͏

Thi thoảng, Tô Dương còn trông thấy một hai con hẻm nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều nói là hẻm nhỏ, không bằng nói là huyệt động. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phong cách của Đại Tiều thành, có phải rất thú vị không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là rất thú vị! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ngẩng đầu nhìn kiến trúc trên đỉnh đầu, trên đỉnh đầu là từng khẩu pháo rậm rạp chằng chịt! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Rất nhiều người tới Đại Tiều thành, ở hơn nửa năm rồi, vẫn còn lạc đường, sau này ngươi sẽ quen thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Binh sĩ trẻ tuổi lái xe gắn máy tò mò hỏi Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cấp trên, ngươi mới điều tới sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sai, mới điều tới được, nhưng phải ở lại Đại Tiều thành một khoảng thời gian! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như ngươi muốn đi dạo Đại Tiều thành, ngày mai ta có thể mang dẫn ngươi đi dạo một chút, đúng lúc ngày mai ta được nghỉ, từ nhỏ ta đã lớn lên ở Đại Tiều thành này, vô cùng quen thuộc nơi đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn đối phương một cái, vóc dáng đối phương không cao, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, da dẻ ngăm đen, một đôi mắt đen nhánh, nhìn qua rất thông minh nhanh trí. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhóc con, có tiền đồ lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân ngồi phía trước cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vị Tô Dương trung tá này, là thành chủ mới nhận chức của các ngươi, ngươi cần phải quý trọng cơ hội này nhé. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? Thành chủ đại nhân? ͏ ͏ ͏ ͏

Binh sĩ trẻ tuổi kia run tay một cái, xe máy lập tức lắc lư. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhanh chóng dừng xe lại, rất sợ làm ngã Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân, ngại quá, ta thật sự không biết ngài là thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sao, tiếp tục đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bình thản nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng mới nhậm chức mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Xe máy tiếp tục đi về phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đường có rất nhiều cửa hàng, cũng có rất nhiều dong binh, Mạo Hiểm Giả, có cả Ngự Thú sư qua lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận