Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 532: Lão Tử Còn Muốn Giết Đây ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 532: Lão Tử Còn Muốn Giết Đây ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương khoát tay, bảo nàng đừng lên tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏

Việc Liễu Mộng Vân ra tay quả thật không phải là mưu kế của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng đã trải qua sự đồng ý ngầm của hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương biết Liễu Mộng Vân sẽ ra tay! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng muốn để Liễu Mộng Vân giáo huấn đám thanh niên không biết trời cao đất dày kia một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nỗ lực nặn ra một nụ cười giả tạo xấu xí đến cùng cực: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tần Thượng tá, ngươi xem Phó quan của ta cũng đã tự biết sai rồi, để thượng cấp như ta nhận lỗi với bọn họ có được không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Thượng tá lạnh giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không được, bắt buộc phải đưa nàng đi, cho nàng nhận được sự trừng phạt thích đáng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cúi đầu, cảm giác đầu mình vô cùng đau đớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là ở bên trong não trái, đau đến co giật từng cơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Một luồng cảm xúc tức giận vô cùng sắp không thể áp chế được nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhắm mạnh một mắt lại, muốn làm ẩm con ngươi đã trở nên khô khốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vừa mới tiến về phía cửa tây, Tô Dương đã vươn tay kéo nàng về phía sau lưng mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cố gắng nở nụ cười, giọng điệu có chút khoa trương mà hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể thương lượng một chút sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể thương lượng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Thượng tá không tiếp tục nhẫn nại nữa, lớn tiếng ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành Vệ Quân, các ngươi còn đang làm gì vậy, bắt người lại cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Thành Vệ Quân bắt đầu hành động! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng lời nói của Tần Thượng tá lại như thể một cây đuốc hoàn toàn đốt cháy Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nắm lấy Liễu Mộng Vân, trong nháy mắt liền đáp lên vai của Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn thả Liễu Mộng Vân ra, phẫn nộ chỉ vào Tần Thượng tá đứng ở trên tường thành quát lớn: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phó quan của lão tử đương nhiên do ta quản giáo, lão tử nể mặt ngươi nên mới gọi ngươi một tiếng Tần Thượng tá, ngươi đừng để ta đã cho ngươi thể diện mà lại không cần! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cất giọng mắng khiến cho những người đứng hóng chuyện xung quanh đều hít một hơi khí lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thật sự là quá kiêu ngạo! ͏ ͏ ͏ ͏

Đứng ở cửa thành phía tây của Thịnh Kinh thành, mắng Tần Thượng tá cường giả Vương cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Bao nhiêu năm rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

E rằng từ khi lập nên Thịnh Kinh sau Đại Tai Biến tới nay, chưa từng có ai phách lối như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Quả thật là gan to bằng trời! ͏ ͏ ͏ ͏

Vị Tiểu Diệp ở bên cạnh Tần Thượng tá kia, nét mặt cực kỳ đặc sắc. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn yên lặng buông tay vị Thiếu tá kia ra, trong lòng thầm hô một tiếng không ổn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Thượng tá có chút nghi ngờ chính mình có phải bị trúng ảo thuật mà sinh ra ảo thanh hay không. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đang mắng ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không mắng ngươi thì mắng ai? ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Thượng tá rốt cuộc có thể có thể khẳng định được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn chết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta ai sống ai chết còn chưa biết đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương siết chặt nắm tay, sát khí máu tanh trên người trào ra! ͏ ͏ ͏ ͏

Trên người Đại Địa Bạo Hùng cũng tản ra sát khí cuồn cuộn. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vung tay lên, Bạo Phong Chi Ưng bay vút lên không trung. ͏ ͏ ͏ ͏

Địa Ngục Huyết Đằng Hoa rơi xuống đất, nhanh chóng chìm vào trong lớp đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lập tức bày ra tư thế! ͏ ͏ ͏ ͏

Sủng thú trên người Tô Dương không hề sợ hãi! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có Thất Thải Mê Huyễn Điệp sau khi xuất hiện liền lẳng lặng ôm sau lưng Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nó luôn luôn cảm thấy trốn ở sau lưng Đại Địa Bạo Hùng vô cùng có cảm giác an toàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Là sủng thú Linh hồn hệ, nó chắc chắn không thể lao vào trận chiến! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tốt lắm! Tốt lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá tức đến bật cười: ͏ ͏ ͏ ͏

- Một vị thiếu tá cũng dám đâm chọc trước mặt ta, hôm nay ta phải giáo huấn ngươi thật tốt mới được! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn lớn tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, sao ngươi lại thế này, nhanh thu lại sủng thú đi, Liễu Mộng Vân chỉ bị giam giữ một chút thôi, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì, chuyện hôm nay không cần phải nghiêm trọng như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn bị kẹt ở giữa, thập phần khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương là người mà hắn đưa đến Thịnh Kinh, xét về công tư, Chu Vạn Sơn cũng không muốn Tô Dương xảy ra chuyện gì! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hành động của Liễu phó quan, là ta ngầm đồng ý! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trực tiếp trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhóm người đó, cũng nên giáo huấn một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đứng sau lưng Tô Dương, nhìn bóng lưng của Tô Dương, không hiểu sao trong lòng có chút chua xót! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng luôn là người không nói cười tùy tiện, bỗng nhiên lại có một xúc động muốn khóc. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ vào mặt mình phẫn nộ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão tử đây có dáng vẻ làm sao? Rất xấu sao? Rất buồn cười sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều người trầm mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí một số người không biết nội tình, dường như cũng biết nguyên nhân của việc này rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta thấy, có người cảm thấy ngày hôm nay quá an nhàn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phó quan ta không phải chỉ đông lạnh bọn họ một chút thôi sao? Vậy thì đã làm sao? Lão tử còn muốn giết bọn họ đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại Địa Bạo Hùng, giẫm chết bọn họ cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận