Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 206: Không Có Mùi Hương, Không Rõ Mặt Mũi

Chương 206: Không Có Mùi Hương, Không Rõ Mặt Mũi

Đợi sau khi đám người Tô Dương rời đi, Chung Duệ Lập thở phào một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc thư ký rót nước, nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân, bọn họ có thể tìm được không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta vẫn chưa tìm được, sao bọn họ có thể tìm được? ͏ ͏ ͏ ͏

Chung Duệ Lập thờ ơ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đến cả đối phương có mấy người, trông như thế nào còn không rõ, sao mấy người bọn họ tìm được? ͏ ͏ ͏ ͏

Ra khỏi cổng lớn của quân bộ, Tô Dương nhìn Giang Long, rất trẻ, khoảng chừng hai mươi tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hình như Tô Dương không có quyền nói người khác trẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Giang phó quan, ta muốn hỏi, các ngươi biết rõ mặt mũi mấy người kia không? ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Long lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thẩm vấn mấy tín đồ kia rồi, bọn họ đều nói không nhớ dáng vẻ người dẫn dắt ra sao. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao các ngươi lại phát hiện Thú Thần Giáo xuất hiện ở Nam Dư Thành vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc một dong binh về nhà thì phát hiện người nhà mình đều tin thờ Thú Thần Giáo, hắn đã lập tức báo cáo chuyện này với Thành Vệ Quân của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải Chung thành chủ nói các ngươi sắp xếp người đi bắt người của Thú Thần Giáo sao? Cứ điểm ban đầu của bọn họ ở đâu? Dẫn chúng ta đi xem thử! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Long do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng đã tìm hết nơi đó rồi, hẳn là không có manh mối gì. ͏ ͏ ͏ ͏

- Dẫn chúng ta đến xem là được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Long nhận được lệnh của Chung Duệ Lập, phải thỏa mãn tất cả yêu cầu của đám người Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Long gọi xe đến, dẫn Tô Dương và mọi người đến một quảng trường nhỏ, bên cạnh quảng trường nhỏ có một rạp hát nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Long chỉ vào rạp hát nhỏ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có một khoảng thời gian giáo đồ Thú Thần Giáo ở đây truyền giáo! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta vào xem thử. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vén rèm cửa đi vào, mấy người Từ Cửu Thiên cũng vào theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Bước vào rạp hát nhỏ, Tô Dương ngửi thấy mùi thuốc tẩy mới, trên sân khấu nhỏ yên tĩnh được chùi lau bóng loáng, mấy cái ghế kia cũng đặt rất ngay ngắn, đã được dọn dẹp lại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hít hít mũi, bất đắc dĩ từ bỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Khứu giác tuyệt thế cấp của Đại Địa Bạo Hùng cũng không có cách nào nắm bắt tình huống này. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Cửu Thiên hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đội trưởng, có phát hiện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

Rời khỏi quảng trường nhỏ, Tô Dương dẫn mọi người đi trên đường cái của Nam Dư Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Tô Dương cũng hơi đau đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn thật sự rất giỏi việc tìm người. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng không biết mặt mũi đối phương, không biết trên người đối phương có mùi hương gì... Không có manh mối gì, sao mà tìm? ͏ ͏ ͏ ͏

Người sống trong Nam Dư Thành có thể lên đến mười vạn, cộng thêm hoàn cảnh phức tạp rắc rối trong thành phố, muốn tìm ra giáo đồ Thú Thần Giáo, nói không chừng phải dựa vào chiến thuật biển người! ͏ ͏ ͏ ͏

Gần trưa, đột nhiên Tô Dương thấy đằng trước có rất nhiều người xúm lại với nhau, hình như đang hóng hớt gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người sải bước về phía trước, những người dân xung quanh thấy đám người Tô Dương mặc quân phục thì vội tránh sang một bên. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và mọi người bước vào nhìn thì thấy một người phụ nữ trung niên nằm trên vũng máu, đã tắt thở. ͏ ͏ ͏ ͏

Giang Long hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này không liên quan đến chúng ta, là nàng tự sát! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, nàng tự sát, chúng ta tận mắt nhìn thấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc hấp hối nàng còn nói mình phải hiến tế cho Thú Thần! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thả Thất Thải Mê Huyễn Điệp ra, Thất Thải Mê Huyễn Điệp không cảm nhận được dấu vết chuyển động của sóng tinh thần trên người người chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải bị thôi miên. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng điều này cũng bình thường, dù sao người của Thú Thần Giáo cũng không thể thôi miên tất cả các tín đồ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngửi ngửi trên người thi thể, có quá nhiều mùi khiến hắn hơi mơ hồ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thi thể được xử lý nhanh chóng, qua thăm dò, Giang Long nói với đám Tô Dương rằng người chết là góa phụ, dựa vào việc làm công sống qua ngày, chồng đã chết, con trai duy nhất cũng bị bệnh chết được hai năm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hàng xóm của người chết nói, khoảng thời gian trước nàng cứ thần thần bí bí, giống như đang tham gia tụ họp gì đó, mấy ngày gần đây nàng luôn nhốt mình trong phòng, mãi đến hôm nay mới ra ngoài, ai ngờ lại tự sát! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vò vò đầu, hơi đau đầu! ͏ ͏ ͏ ͏

Người đều chết hết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn khẽ thở ra một hơi, nhìn đám người xung quanh dần tản ra, tình cờ chạm phải ánh mắt một cô gái trẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Cô gái trẻ kia ngượng ngùng cúi thấp đầu, vội vã quay người đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngẩn người nhìn theo bóng lưng cô gái trẻ kia dần dần biến mất ở ngã rẽ. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Cửu Thiên cười ha ha hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đội trưởng, người ta đi rồi, có muốn đuổi theo không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không trả lời câu hỏi của Từ Cửu Thiên mà nhìn về phía Giang Long hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Giang phó quan, ta hỏi ngươi một chuyện, không phải các ngươi bắt được mấy tín đồ của Thú Thần Giáo sao? Những nữ tín đồ kia có bị xâm phạm không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận