Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 606: Hẹn Gặp ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 606: Hẹn Gặp ͏ ͏ ͏ ͏

Có gì khác nhau sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói cho bọn hắn biết, ta muốn một con sủng thú Trị Liệu hệ tiềm lực Hoàng cấp, nếu như hiện tại không có… ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương do dự một chút: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiềm lực Vương Giả cấp cũng được, thiên phú phải ưu tú, nếu không ta sẽ không gặp! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế lực Trân Bảo Các, thua kém bất cứ một bộ phận đại quân nào của Vân quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng chi nhánh của bọn hắn lại trải rộng toàn bộ Vân quốc Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Chủ yếu là tham gia hoạt động buôn bán các loại trứng hung thú, tư nguyên bồi dưỡng sủng thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ xác suất đó cho thấy, bọn hắn còn có khả năng thu được sủng thú quý hiếm hơn bất kỳ một bộ phận đại quân nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần tại sao Tô Dương không tự mình tìm kiếm sủng thú... Nguyên nhân rất đơn giản. ͏ ͏ ͏ ͏

Một là vì hắn có việc không phân thân ra được. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn một nữa là vì sủng thú quý hiếm, không phải nói muốn tìm, là có thể tìm được. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa ra khỏi cửa, đã có thể gặp được sủng thú thiên phú dị bẩm, đó là vận may của Thiên Mệnh Chi Tử! ͏ ͏ ͏ ͏

Hệ thống bồi dưỡng sủng thú, chuyên môn bồi dưỡng sủng thú, không thể gia tăng số mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Tìm kiếm sủng thú quý hiếm, vẫn là việc đáng tin nhất của mỗi thế lực lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, lịch sử lâu đời của bọn hắn, ít nhất cũng trên trăm năm. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy vạn, mấy trăm ngàn, trên một triệu thủ hạ phân bố khắp Đại Giang Nam Bắc, sưu tầm những sủng thú ưu tú. ͏ ͏ ͏ ͏

Chắc chắn phải có hiệu suất hơn một mình Tô Dương vất vả tìm kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏

Giống như sủng thú Không Gian hệ Hư Không Du Linh, không chừng tìm cả đời, Tô Dương cũng không tìm được một con. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nói, tự mình đi tìm, làm sao nhanh và thoải mái bằng việc vơ vét tài sản của người khác? ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng ngày thứ hai, Liễu Mộng Vân thông báo với Tô Dương, người Trân Bảo Các, thực sự tới tìm nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hành động dựa theo kế hoạch! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong phòng khách lầu một Phủ Thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyến này Tịch Dao, đã điều chỉnh lại tâm trạng, chuẩn bị bái kiến Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhân viên công tác qua lại Phủ Thành chủ, biết được có người Trân Bảo Các đến, ánh mắt ai nhìn bốn người, đều mang theo vẻ đề phòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay chính thủ vệ phủ Thành chủ, cũng xa xa nhìn chằm chằm bốn người. ͏ ͏ ͏ ͏

Giống như bất cứ lúc nào cũng đều sẵn sàng chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nửa tháng trôi qua, người của Thành Phủ Chủ, vẫn không quên hành động phá hoại của Diệp Hổ Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

Bị người ta nhìn như thế, sắc mặt Tịch Dao và Bách Thương cũng không vui. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người bọn hắn ở Chương Hải Thành, đều là nhân vật có mặt mũi! ͏ ͏ ͏ ͏

Đâu thể chịu nổi loại thái độ này? ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão ngẩng đầu, mơ hồ còn có thể thấy được vết tích từng sửa chữa của đại lâu Phủ Thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phàn lão! ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao có chút tức giận nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhịn một chút đi! Đây là một lần rèn luyện của ngươi, đừng quên, ngươi chủ động xin qua đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi phải hiểu, những người đó nhìn chúng ta như vậy, là có nguyên nhân, gần đây thực sự Phủ Thành chủ suýt chút nữa bị hủy đi, Liêu Nguyên Khải ở Đại Tiều thành, có chút thất trách. ͏ ͏ ͏ ͏

Không lâu sau, Liễu Mộng Vân từ trên lầu đi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân có việc quan trọng, nói không tiếp khách! ͏ ͏ ͏ ͏

Cái cớ rất không có thành ý, bốn người của Trân Bảo Các đều có thể nghe ra được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao cả giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao hắn có thể như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Các vị, xin về cho! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão không còn cách nào, chỉ mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mộng Vân, ngươi không nhớ ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi là... ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão phu Phàn Như Phong, trước đây từng đến nhà người ở vài ngày, khi đó, ngươi còn nhỏ… ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn Như Phong thao thao bất tuyệt trò chuyện với Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không quá nhiệt tình, cũng không quá lạnh nhạt. ͏ ͏ ͏ ͏

Chí ít hai bên cũng xem như là hữu hảo, khuôn mặt lạnh băng của Liễu Mộng Vân cũng nở ra một nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mộng Vân, lần này tổng bộ giao cho chúng ta nhiệm vụ vô cùng quan trọng, xem như thúc thúc cầu xin ngươi, nghe nói Tô thành chủ rất tin tưởng ngươi, ngươi có thể giúp chúng ta nói vài lời có ích? ͏ ͏ ͏ ͏

- Việc này… ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân do dự. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Ngự Thú sư cảnh vệ đang bên ngoài đại sảnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão lập tức hiểu ra: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hay là, hôm nay tan ca ngươi ra ngoài một chút, ta đặt một phòng bao ở Đại Tiều tửu lâu chờ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy bây giờ chúng ta ra Đại Tiều tửu lâu chờ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Xế chiều hôm đó, Liễu Mộng Vân đi ra sau Đại Tiều thành, lần đầu tiên tan ca đúng giờ! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong Đại Tiều tửu lâu, Liễu Mộng Vân không hề che giấu, giảng giải đủ loại tội ác mà Trân Bảo Các ở Đại Tiều Thành mắc phải với Phàn lão, mấy người Phàn lão tỏ vẻ đau lòng, mắng chửi đám thành viên Trân Bảo Các bị xử tội kia chết chưa hết tội. ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần, có phải giả vờ hay không, cũng thật khó nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại, hai bên đều đang giả vờ… Không phải thứ tốt gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận