Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 617: Ta Muốn Giảng Hòa, Muốn Bọn Họ Nhận Ân Tình Của Ta ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 617: Ta Muốn Giảng Hòa, Muốn Bọn Họ Nhận Ân Tình Của Ta ͏ ͏ ͏ ͏

Dù nhìn từ góc độ nào, Tô Dương cũng không nên đối đầu với Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, phụ thân của Liễu Mộng Vân, vẫn là người của Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng không muốn hai phía đối đầu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi muốn đối phó Tịch Dao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải! ͏ ͏ ͏ ͏

Trước nay Tô Dương là người ân oán rõ ràng, chưa từng muốn đối phó với một nữ hài tử! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy để hút chút máu của bọn hắn sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng không phải! ͏ ͏ ͏ ͏

Lợi ích đã đủ rồi, Tô Dương không phải loại người lòng tham không đáy! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì vì cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nói, ta là vì muốn đàm phán hòa bình với Trân Bảo Các, ngươi có tin không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Việc này… ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân ngây ngẩn cả người! ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là vì đàm phán hòa bình với Trân Bảo Các? ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng có chút không theo kịp mạch suy nghĩ của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngẫm lại xem, dù Tịch Dao không chết, cũng sẽ bị lột da chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ cần ta báo sự việc lên trên, Trân Bảo Các sẽ rất bị động đúng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như hiện tại ta thả cho Tịch Dao một con ngựa thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân mở mang tầm mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng đột nhiên nhìn quả trứng hung thú màu xanh nhạt kia cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành Chủ Đại Nhân, có phải quả trứng hung thú này, cũng không tệ lắm phải không! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hài lòng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật sự không tệ… Rất rất không tệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Song Sinh Chi Tử, nếu như bổ sung sinh mệnh lực, nói không chừng tiềm lực trưởng thành có thể đạt đến Thần cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Đứng ở trước mặt Tô Dương, Liễu Mộng Vân đột nhiên cảm thấy Tô Dương thật đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Da mặt rất dày, tim còn đen hơn, thiên phú vô cùng cao minh, thực lực rất mạnh, bối cảnh siêu cứng rắn… ͏ ͏ ͏ ͏

Người đối nghịch với hắn, kết cục người này còn thảm hơn người kia! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đưa khế ước kia cho Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏

- In màu một phần, lưu lại bản sao, giao bản gốc cho Tịch Dao, nói cho nàng biết, ta cũng cho rằng, nàng không cố ý xuống tay với ta, có thể có hiểu lầm gì đó, để vị đại tiểu thư Trân Bảo Các này, còn cả hai vị cường giả Vương Giả cấp khác, thừa nhận ân tình của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hiểu rõ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân biết nên làm như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu lại một phần in màu, xem như chứng cứ. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù Tịch Dao đổi ý, về sau vẫn có thể lấy ra như thường! ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng quên, thế giới này còn có hung thú đọc được trí nhớ! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn Như Phong, Bách Thương, Tịch Dao, còn có cao tầng quân bộ Đại Tiều Thành… Cũng vẫn lưu giữ ký ức! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc ra khỏi phủ thành chủ, Tịch Dao được hai vị cường giả Vương Giả cấp đỡ đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phàn lão, ngươi nói, có khi nào ta bị đưa ra tòa án quân sự không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Yên tâm, về Tổng bộ Trân Bảo Các, Tịch trưởng lão sẽ bảo vệ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Phàn lão, ngươi nói xem, ta có phải ruột thịt của gia gia ta không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao lại nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vì sao gia gia lại giao trứng hung thú kia cho ta? ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi chắc chắn không phải ruột thịt của gia gia ngươi, ngươi ra ruột thịt của ba ba ngươi, hai cha con các ngươi rất giống nhau! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biết, Tịch Dao đã lo lắng đến mức nói năng lộn xộn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Phàn lão, ngươi nói ta có thể chết hay không, nghe nói Từ nguyên soái rất coi trọng Tô Dương… Ngươi nói, ta sẽ không giống như Liễu Mộng Vân, bị Trân Bảo Các vứt bỏ đi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể nào, Tịch trưởng lão nhất định không nỡ bỏ ngươi, hắn nhất định sẽ cứu ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

"…" ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy Tịch Dao trở nên thế này. ͏ ͏ ͏ ͏

Tâm trạng Phàn Như Phong và Bách Thương cũng không mấy dễ chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Đả kích liên tiếp, khiến trong đầu bọn hắn một mớ bòng bong. ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao gặp chuyện không may, đàm phán đóng băng, hoàn toàn đắc tội với Tô Dương, Trân Bảo Các rất có thể rơi vào thế bị động… Hai người bọn hắn gánh trách nhiệm nặng nề! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người vội vàng đi tới cửa thành phía tây, lúc sắp ra khỏi thành, đúng lúc này, phía sau có tiếng gọi với lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phàn thúc, Bách tiền bối, còn cả Tịch Dao, các ngươi chờ đã! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người dừng bước lại, phát hiện đi tới chỉ có Liễu Mộng Vân, bọn hắn mới nhẹ nhõm một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn rất sợ Tô Dương sẽ đổi ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai vị cường giả Vương Giả không sợ, mà bọn hắn lo lắng chính là Tịch Dao. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mộng Vân, là ngươi a! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phàn thúc, quả trứng hung thú kia thật sự không phải các ngươi cố ý hại Thành Chủ Đại Nhân? ͏ ͏ ͏ ͏

- Dĩ nhiên không phải! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta không ngốc đến mức độ đó chứ? Tịch Dao và Tịch trưởng lão đều không biết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện lần này, sẽ không liên lụy đến ngươi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng không quên, quả trứng hung thú kia là thông qua tay Liễu Mộng Vân, giao cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lấy tờ khế ước kia ra, đưa đến trước mặt Tịch Dao, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, Tịch Dao, đây là Tô thành chủ sai ta giao cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao thấy tờ khế ước kia, nhìn thấy ký tên đồng ý của mình và Tô Dương, ngẩn cả người ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là… Khế ước? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận