Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 612: Giết Người Của Các Ngươi, Các Ngươi Còn Phải Cảm Ơn ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 612: Giết Người Của Các Ngươi, Các Ngươi Còn Phải Cảm Ơn ͏ ͏ ͏ ͏

Giết người có lý do có chứng cớ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết, Trân Bảo Các các người đều là người làm ăn, chú trọng hòa khí sanh tài, những thành viên đại đội săn bắn này tập sát thành viên quân đội ở ngoài hoang dã, chắc chắn không phải là Trân Bảo Các các ngươi bày mưu tính kế! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão vội vã trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng xin Tô thành chủ minh giám, Trân Bảo Các chúng ta tuyệt đối không phải có ý muốn đối nghịch với quân đội, hành động thành viên đại đội săn bắn kia tập sát thành viên quân đội Đại Tiều Thành, đều là bọn hắn bị lợi ích mê muội, tự chủ trương! ͏ ͏ ͏ ͏

Trân Bảo Các cũng không dám nói, thành viên đại đội săn bắn Đại Tiều Thành tập sát thành viên quân đội, chính là bọn hắn bày mưu tính kế! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghe được Phàn lão trả lời, không hề thấy bất ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trừ khi bọn hắn muốn tìm chết, định trực tiếp đối kháng toàn bộ Vân quốc Liên Bang! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc hắn hỏi câu kia, Trân Bảo Các cũng chỉ có thể trả lời như thế này. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cánh rừng lớn, chim gì cũng có, chuyện tập sát thành viên quân đội, chắc chắn không liên quan đến Tổng bộ Trân Bảo Các các ngươi, những Ngự Thú sư đại đội săn bắn của Đại Tiều Thành tập sát thành viên quân đội chúng ta, chỉ là cứt chuột của Trân Bảo Các, con sâu làm rầu nồi canh mà thôi, đúng hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! Tô thành chủ nói đúng, bọn hắn chỉ là cứt chuột, là con sâu làm rầu nồi canh! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đây móc ra những thứ côn trùng có hại này, giết sạch, dọn dẹp cứt chuột giúp Trân Bảo Các các ngươi… Trân Bảo Các các ngươi sẽ không trách ta chứ! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão hít một hơi thật sâu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao Trân Bảo Các chúng ta có thể trách Tô thành chủ được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vuốt vuốt tay một cái cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không chỉ không nên trách ta, mà còn phải cảm ơn ta mới đúng, đúng hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Khóe miệng ba người Trân Bảo Các giật giật kịch liệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ trước đến nay bọn hắn chưa từng gặp người vô liêm sỉ như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Giết người của Trân Bảo Các bọn hắn, còn muốn bọn hắn cảm ơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc da mặt dày đến mức nào, mới có thể nói ra những lời như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Cứ như vậy, có phải còn muốn tạ lễ hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tạ lễ… Thì không cần! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người Trân Bảo Các đồng thời mở to hai mắt nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thì ra Tô Dương thật sự định muốn bọn hắn tạ lễ? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân yên lặng cúi đầu, nàng phát hiện, nàng vẫn luôn khinh thường mức độ dày da mặt của thượng cấp nhà mình! ͏ ͏ ͏ ͏

Mười ngón chân nàng, suýt chút nữa cào ra ba phòng ngủ hai phòng khách trên sàn nhà! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đang liên tục đổi mới nhận thức của Liễu Mộng Vân với hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Liêu Nguyên Khải, điếm trưởng Trân Bảo Các Đại Tiều Thành, thuộc hạ phạm tội, hắn có nghe thấy, nhưng không tố giác vạch trần, cũng gần như có tội! ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao vừa định nói gì đó, Tô Dương giơ tay lên, ý bảo nàng đừng nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng tội hắn không đáng chết, nhốt một thời gian, nghiêm phạt một trận, Trân Bảo Các giao nộp tiền bồi thường, ta có thể thả hắn, một số thành viên đại đội săn bắn khác của Trân Bảo Các không có tội lớn, ta cũng sẽ thả bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Phàn lão nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ rộng lượng! ͏ ͏ ͏ ͏

Cách giải quyết này, Trân Bảo Các vẫn có thể chấp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay từ đầu đàm phán, bọn hắn đã hoàn toàn bị Tô Dương nắm mũi dẫn đi, không thể không nhận mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tốt lắm, chuyện liên quan tới Liêu Nguyên Khải kết thúc… Như vậy chúng ta bắt đầu nói chuyện chính chứ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đột nhiên ngồi thẳng, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm ba người Trân Bảo Các, trên người nồng nặc sát khí gần như không hề che giấu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn dọa ba người Trân Bảo Các, run sợ trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người Trân Bảo Các không nghĩ ra được, cái gì là "Chính sự" ! ͏ ͏ ͏ ͏

Chính sự, không phải là kết quả đàm phán vừa rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này bọn hắn đến gặp Tô Dương, chính là vì Liêu Nguyên Khải nha! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại hiện tại ba người này, không hiểu ra sao! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vỗ mạnh xuống bàn một cái! ͏ ͏ ͏ ͏

"Ầm" một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏

Dọa Tịch Dao sợ suýt nữaa nhảy dựng lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn chưa đợi hai vị Ngự Thú sư Vương Giả cấp của Trân Bảo Các phát tác, Tô Dương đã giận dữ hét: ͏ ͏ ͏ ͏

- Như vậy, ta bây giờ muốn hỏi các ngươi một chút, Trân Bảo Các các ngươi định muốn mạng của ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Hành động đập bàn vô lễ của Tô Dương, vốn đã chọc giận hai vị Ngự Thú sư Vương Giả cấp của Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng sau khi nghe Tô Dương nói xong, lửa giận của bọn hắn biến mất, vì bọn hắn đều bối rối! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong đầu óc Tịch Dao, cũng một mảnh mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn muốn lấy mạng Tô Dương? ͏ ͏ ͏ ͏

Làm sao có thế? ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn căn bản không có kế hoạch này! ͏ ͏ ͏ ͏

Vẫn là Phàn lão phản ứng nhanh nhất, hắn vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ, trong này, có phải có hiểu lầm gì đó rồi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hiểu lầm? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận