Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 630: Liễu Mộng Vân Khiêu Chiến Bách Thương - Vương Cấp Cường Giả Trân Bảo Các ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 630: Liễu Mộng Vân Khiêu Chiến Bách Thương - Vương Cấp Cường Giả Trân Bảo Các ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có thể tưởng tượng được, cảnh tượng Liễu Mộng Vân điên cuồng tàn sát hung thú! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngẫm lại, nữ nhân này có chút đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Con mèo kia, bị thương cũng không nhẹ, may mà Thiên Vân Lưu Phong Hạc thông minh, biết dẫn chúng ta trở về! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba ngày sau, Phương Kinh lại báo cáo với Tô Dương, nói Liễu Mộng Vân đã tỉnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chạy tới quân y viện, đẩy cửa phòng bệnh ra, đã thấy Liễu Mộng Vân mặc một bộ quần áo bệnh nhân màu trắng, đứng trước cửa sổ phòng bệnh, giơ hai tay lên, vươn người một cái, giãn cơ thể ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân chính là một vị ngự tỷ thành thục, vóc người cao gầy mà đầy đặn. ͏ ͏ ͏ ͏

Vươn vai một cái, làm quần áo bệnh nhân màu trắng rộng thùng thình của nàng xốc lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân chậm rãi xoay người, Tô Dương mơ hồ thấy được dây áo lót của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vội vã buông hai tay ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hồi phục rồi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng gần như ổn rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghe bác sĩ nói, vì mệt nhọc quá độ nên ngươi mới hôn mê, muốn tạo thành loại tình huống này, cao thủ Tinh Diệu cấp, ít nhất cần phải hơn một tháng không được chợp mắt? Băng Nguyệt Tinh Linh cũng nói, ngươi chiến đấu, đến mức không muốn sống nữa, nó sống sờ sờ bị ngươi tát cho choáng váng rồi hả? ͏ ͏ ͏ ͏

Trong giọng nói Tô Dương mang theo sự trách móc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn thật sự lo lắng cho Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Người có thể giúp công việc cho hắn, còn có thể khiến hắn tin tưởng hoàn toàn, cũng không nhiều lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta chỉ muốn mau chóng tăng thực lực lên, giúp ngươi một tay mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hình ảnh trận đánh ngoài Thịnh Kinh thành, luôn xuất hiện trong đầu Liễu Mộng Vân nhiều lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không muốn làm một nữ nhân vô dụng! ͏ ͏ ͏ ͏

Chút kiêu ngạo nhỏ trong lòng nàng, không cho phép nàng làm một người được bảo vệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng là phó quan của Tô Dương, không phải bình hoa! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là, Tô Dương dùng thủ đoạn bí ẩn, cải tạo Băng Nguyệt Tinh Linh và U Minh Huyễn Ảnh Miêu, điều này khiến suy nghĩ trở nên mạnh hơn của Liễu Mộng Vân càng trở nên cấp bách! ͏ ͏ ͏ ͏

Có Tô Dương ra sức trợ giúp, nếu như nàng vẫn không thể có được thành tựu, vậy thì có khác gì thứ vô dụng? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân từng thấy qua vô số Ngự Thú sư đồng lứa khốn khổ ở Bạch Ngân, Hoàng Kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Biết cơ hội không dễ tới! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tăng thực lực lên, cũng không phải liều lĩnh xằng bậy giống như ngươi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Giọng điệu Tô Dương ôn hòa đi rất nhiều: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhìn Tô Dương, Tô Dương cũng nhìn chằm chằm nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ đợi câu trả lời của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Liễu Mộng Vân ấm áp, nghiêm túc gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có một tin tức tốt nói cho ngươi biết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tin tức tốt gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực lực của Băng Nguyệt Tinh Linh, đã đạt được Vương Giả hạ phẩm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có thể thấy được, sự mong chờ trong ánh mắt của Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không tệ, rất lợi hại, đáng để biểu dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra Tô Dương muốn nói là, nữ nhân điên cuồng thật sự quá đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ là rất lợi hại thôi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhịn không được cười hỏi lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao? Ngươi muốn đánh một trận với ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thôi được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vội vàng lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Có quỷ mới muốn đánh với Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Đó đơn giản là muốn tìm tai vạ! ͏ ͏ ͏ ͏

Chưa nói đến Hư Không Du Linh, Bạo Phong Chi Ưng, còn cả con Ma Hùng kia nữa, Liễu Mộng Vân nghi ngờ ngay cả con Thất Thải Mê Huyễn Điệp kia mình cũng không giải quyết được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghỉ ngơi thật tốt a! ͏ ͏ ͏ ͏

Vài ngày sau, Tô Dương, Phó Thành Chủ Phong Uyển Kiệt, còn có Liễu Mộng Vân ba người ngồi trong phòng làm việc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phong thành chủ, nói với ngươi một tiếng, gần đây ta muốn ra ngoài đi dạo một chuyến, có lẽ phải cần đến một hai tháng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ, cái này không được đâu, ngươi là Thành chủ, Đại Tiều Thành không thể tách rời ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây không thể tách rời, hiện tại thì có thể rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dùng cằm gật một cái với Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong lúc ta không có ở đây, Liễu Mộng Vân sẽ thay ta trấn thủ Đại Tiều Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phó quan…? ͏ ͏ ͏ ͏

Đối mặt với vẻ nghi ngờ của Phong Uyển Kiệt, Liễu Mộng Vân căn bản không để ý. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể, hiện tại Liễu phó quan đã là Ngự Thú sư Vương Giả cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhịn không được cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghiêm túc mà nói, cấp bậc của nàng, còn cao hơn ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt kinh ngạc đứng bật dậy khỏi ghế salon. ͏ ͏ ͏ ͏

Cổ khí thế thuộc về sủng thú Vương Giả cấp, chậm rãi từ trên người Liễu Mộng Vân tản ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt cảm nhận được áp lực cường giả Vương Giả cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Cổ khí thế này, hồn hậu mà băng lãnh, thật giống như một tòa sông băng suốt năm không thay đổi! Cường giả Vương Giả cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận