Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 515: Ngươi Dạy Ta Làm Việc? ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 515: Ngươi Dạy Ta Làm Việc? ͏ ͏ ͏ ͏

Rất rõ ràng, hắn ta chột dạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta vừa định chạy đi nhưng đôi chân lại như thể bị dính chặt trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta cúi đầu nhìn một cái, hai chân hắn ta đã bám đầy sương băng màu trắng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói thử xem nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hiện tại không có chuyện gì để làm. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu niên kia bị Tô Dương nhìn, toàn thân run lên một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Dáng vẻ hiện giờ của Tô Dương thật sự quá đáng sợ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không phải bởi vì tỷ tỷ mất tích thì thiếu niên này cũng không dám xông ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Là hắn ta dẫn theo người của Thú Thần Giáo đến bắt tỷ tỷ của ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương quay đầu hỏi thanh niên kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Người thanh niên cố gắng nặn ra một nụ cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên không phải, trưởng quan sao có thể nghe một đứa trẻ nói linh tinh! ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù là ai cũng đều có thể nhìn ra được, hắn ta đang nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu niên rất sợ Tô Dương tin vào lời nói dối của thanh niên kia, liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trưởng quan, hắn ta gạt người, hàng xóm láng giềng đều nhìn thấy! ͏ ͏ ͏ ͏

Đôi mắt đỏ rực của Tô Dương nặng nề nhìn về phía thanh niên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh niên kia rùng mình một cái, không dám tiếp tục nói dối. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chết như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bị hiến tế! ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu niên ngây người. ͏ ͏ ͏ ͏

Dạo gần đây Thú Thần Giáo hoàn toàn chiếm cứ Bình An thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Cậu đương nhiên hiểu rõ hiến tế là có ý gì. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại sao lại là tỷ tỷ của nó? ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh niên cúi đầu trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Người của Thú Thần Giáo chỉ định muốn dùng nàng để hiến tế! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói bậy, chắc chắn là bởi vì tỷ tỷ của ta một tháng trước từ chối ngươi cho nên người mới ghi hận trong lòng, dẫn theo người của Thú Thần Giáo đến hại chết tỷ tỷ của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn thanh niên đó, hắn không tin tưởng đối phương lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, đối phương cũng đã nói dối một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp, xuất hiện bên cạnh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Năng lượng tinh thần được kích hoạt, đôi mắt của thanh niên trở nên mơ màng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tỷ tỷ của hắn bị làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bị hiến tế cho Thú Thần điện hạ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thú Thần Giáo thích vật tế sống. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghi thức hiến tế diễn ra vô cùng đẫm máu. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây cũng là một trong những lý do chính khiến nó được xếp vào hàng tà giáo. ͏ ͏ ͏ ͏

Hàng ngàn năm trước, tục tế sống tàn nhẫn, đẫm máu và man rợ này đã bị xóa bỏ khỏi thế giới này! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ vào người thiếu niên kia rồi hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại sao người của Thú Thần Giáo lại để mắt tới tỷ tỷ của hắn? ͏ ͏ ͏ ͏

- Là ta đã nói cho bọn họ biết, nói tỷ tỷ của hắn rất phù hợp! ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu niên phẫn nộ trừng mắt nhìn thanh niên, hận không thể giết chết hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Tô Dương không muốn hỏi tiếp nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không cần biết nguyên nhân! Vì dù sao kết quả cũng đều giống nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương búng tay một cái, thanh niên liền mềm nhũn ngã xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nói với thiếu niên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, hắn là của ngươi, ngươi xử lý như thế nào đều được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn quan lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lắc lư, xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói với thiếu niên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu có người nào trong quân đội đến tìm ngươi gây phiền phức, ngươi hãy nói rằng Tô thiếu tá giao quyền xử lý cho ngươi, bọn họ sẽ không làm khó ngươi, hiểu chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta hiểu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu niên gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghe tiếng bước chân, biết Liễu Mộng Vân đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân chỉ vào một quán ăn sáng đang mở cửa bên cạnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đến đó đi, ta lại giúp ngươi quấn băng! ͏ ͏ ͏ ͏

Những người có đủ khả năng để mở một quán ăn sáng chắc chắn thuộc tầng lớp khá giả. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng lúc này, cánh cửa của quán ăn sáng đã bị phá vỡ một cách thô bạo từ trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẫn còn một vài xác chết nằm la liệt trước cửa, đã thối rữa nặng, một trong số đó còn là trẻ em. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Dương và Liễu Mộng Vân cũng không quá để ý. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cả người ướt đẫm, đặc sệt máu tươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơi khó chịu một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong quán ăn là một mớ hỗn độn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mặt đất lại được quét dọn sạch sẽ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương liếc nhìn cái hốt rác trước cửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên thành trong của nó dính một lớp bột mì trắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn tìm một cái ghế đẩu dựa vào tường rồi ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nâng chân lên, cởi đôi giày lính ra. ͏ ͏ ͏ ͏

“Ào” một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏

Một bãi máu tươi nhớp nháp chảy ra từ đôi giày, nhuộm đỏ mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn chỉ ném đôi giày đó sang một bên, Liễu Mộng Vân từ trong phòng đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, bên trong vẫn có nước, ngươi trước tiên hãy tắm rửa sạch sẽ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đưa cho Tô Dương một cái khăn lông sạch, một cục xà phòng thơm, một chiếc quần lót góc bẹt và một đôi dép nam. ͏ ͏ ͏ ͏

Sắc mặt của Liễu Mộng Vân không thay đổi, nàng giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Túi không gian của ngươi đã bị hỏng, những thứ này ta đã chuẩn bị cho ngươi ở Thương Khê thành đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận