Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 688: Tiền Hải Long Nhức Đầu, Vương Cấp Phó Quan

Chương 688: Tiền Hải Long Nhức Đầu, Vương Cấp Phó Quan

Tô Dương nhún nhún vai: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tình huống của ta khá giống ngươi, thể chất tương đối đặc biệt, đây là thiên phú, ngươi không học được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy Liễu phó quan thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nàng cũng là thiên tài! ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na yên lặng cúi đầu, dùng đũa khấy cháo thịt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng có hơi tự ti, nàng biết, Tô Dương không nói sai. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vốn là nhân vật thiên tài của Tây Nam Bộ. Bắt đầu từ năm năm mười ba tuổi giác tỉnh thiên phú Ngự Thú Sư, đến giờ Liễu Mộng Vân vẫn là nhân tài nổi bật trong cùng thế hệ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mới vừa tiến vào phủ thành chủ, tất cả Ngự Thú Sư và quân nhân văn phòng của Đại Tiều Thành đều kinh ngạc nhìn về phía hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân? ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy không nhận ra gương mặt của Tô Dương, nhưng bọn hắn có thể nhận ra hình thể và quân hàm của đối phương, nhất là, đi theo phía sau Tô Dương còn có Liễu phó quan. Mọi người đều biết, toàn bộ Đại Tiều Thành này, Liễu phó quan chỉ đi sau lưng Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu, xem như chào hỏi lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân, thương thế ngươi đã khôi phục rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mới vừa đi vào phòng làm việc, rất nhiều người trong phủ thành chủ đều biết được tin Tô Dương đã khỏi bệnh. Ngay cả phó thành chủ là Phong Uyển Kiệt cùng mấy vị cao tầng Đại Tiều Thành cũng chạy đến phòng làm việc của Tô Dương ngồi chốc lát. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong một phòng làm việc khác, có mấy nhân viên nữ đang chăm chỉ làm việc. Đúng lúc đó, một nữ quân nhân mặt mày thanh tú bước nhanh vào phòng, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi biết không? Gương mặt bị tổn thương của Thành chủ đại nhân đã khôi phục rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ quân nhân kia ngồi vào vị trí của mình, nàng lấy ra một cái gương nhỏ, chỉnh sửa lại mái tóc: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó là đương nhiên, ta nói cho các ngươi biết, Thành chủ đại nhân của chúng ta là một đại soái ca đó! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực sự? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là thực sự, ta tận mắt nhìn thấy, ta cảm giác mùa xuân sắp tới rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ cần có thể gả cho Thành chủ đại nhân thì có làm gì cũng đáng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Sống cùng Thành chủ đại nhân nhất định có cảm giác đặc biệt an toàn! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Một nam quân nhân khôi nhô nhìn vào trong phòng làm việc, thấy một đám phụ nữ đang bàn luận rôm rả về đủ loại chỗ tốt khi gả cho Thành chủ đại nhân, liền nhịn không được mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi đừng mơ mộng hảo huyền bản thân biến thành Phượng Hoàng nữa, muốn gả cho Thành chủ đại nhân sao? Các ngươi nghĩ lại đi, các ngươi so với Liễu phó quan thì có chỗ nào ưu việt hơn? ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong phòng làm việc lập tức hoàn toàn yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ quân nhân đang cầm gương soi kia lập tức sa sút tinh thần nằm úp sấp trên bàn làm việc, Liễu Mộng Vân giống con cá chết kia đúng là một ngọn núi cao chắn trước mặt các nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tức là cái loại không thể nào vượt qua ấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hạ Na, ngươi đi theo Liễu phó quan trước, ta một mình đi tìm giết Hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân, ngươi không mang theo ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực lực ngươi quá thấp, tác dụng không lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

Cự tuyệt thẳng thừng như vậy khiến cho Hạ Na vô cùng khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhớ đến con Hắc Dực Vân Hổ kia, đêm qua hắn đã giao nó cho Chương Quân Hạo, người phụ trách thi hành nhiệm vụ chăm sóc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ngươi phân phối con Hắc Dực Vân Hổ còn non kia đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thuận miệng hỏi lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có yêu cầu đặc biệt nào cho việc phân phối không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Có, ai muốn có được nó đều phải có quân công. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lại bổ sung: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân, trận chung kết vòng loại Cuộc Tranh Tài Tuyển Chọn Thiên Tài Ngự Thú Sư Toàn Đông Nam bộ, do Đại Tiều Thành chúng ta cử hành cần ngươi dự họp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Năm ngày sau. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đến lúc đó báo cho ta biết là được. Bây giờ ta đến nhà ăn một chuyến đã, ở bên ngoài ta săn giết được không ít Hung thú, hôm nay có thể thêm thức ăn cho các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương triệu hồi Hư Không Du Linh ra, sau đó biến mất trước mặt hai nàng, Hạ Na thấy mà trong lòng ước ao vô cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cảm thấy, Không gian hệ Sủng thú thực sự quá soái rồi! Dường như Ách Vận Thần Nha của nàng cũng không sánh nổi! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc Tô Dương đang sống một cách vô cùng thoải mái ở Đại Tiều Thành, Lưu Vân đã chạy về Chương Hải Thành. Lưu Vân tìm gặp Tiền Hải Long, lúc Tiền Hải Long thấy hắn thì tâm trạng cũng không tệ lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lưu Thượng Tá, Liễu Mộng Vân không đi cùng ngươi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiền tướng quân, ta đã truyền đạt quân lệnh, nhưng Liễu Mộng Vân không muốn tới Chương Hải Thành! ͏ ͏ ͏ ͏

Tiền Hải Long Kinh kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? Nàng không muốn? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, nàng không muốn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy nàng muốn được điều đến nơi nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận