Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 372: Tỷ Muội Liễu Gia Nói Chuyện

Chương 372: Tỷ Muội Liễu Gia Nói Chuyện

͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Hàm hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tỷ, ta có một số chuyện muốn hỏi ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương đó đối xử với ngươi như vậy sao? Hắn có bắt nạt ngươi không? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhéo nhéo mặt hắn hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bắt nạt thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Hàm gân cổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ ta thức tỉnh thiên phú Ngự Thú sư, ta giúp ngươi đánh hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân bị đệ đệ ngốc chọc cho bật cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả Liễu Mộng Dĩnh cũng cười theo. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ đệ ngốc của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh cười đến mức lăn lộn ở trên giường: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao ngươi có thể là đối thủ của Tô Dương được chứ, người ta đối phó với ngươi cũng không cần tự mình động thủ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại tỷ, ngươi đừng coi thường người ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được được được! Ngươi có thể đánh bại Tô Dương, nhanh đi ngủ thôi, trong mộng thì cái gì cũng có! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh trực tiếp đuổi đệ đệ ra khỏi phòng ngủ: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mau ra ngoài, đừng quấy rầy đại tỷ nghỉ ngơi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy sao ngươi không đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta ngủ chung với đại tỷ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Liễu Mộng Vân tắm rửa, Liễu Mộng Dĩnh đã vùi vào trong chăn của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân tắt đèn, nhấc chăn lên nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tỷ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hửm? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi thích Tô Dương sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tuổi tác của hắn quá nhỏ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy hắn có thích ai chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào muội muội của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong bóng tối, Liễu Mộng Dĩnh cũng nhìn tỷ tỷ mình chăm chú, chờ đợi câu trả lời của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh chỉ mới mười lăm tuổi, bằng tuổi với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù nàng không xinh đẹp bằng Liễu Mộng Vân nhưng cũng là một thiếu nữ mỹ lệ không hơn không kém, còn đang ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp như hoa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi cảm thấy ta... ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có cơ hội! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vì sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh trực tiếp bật dậy từ trên giường: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là ta không đủ đẹp sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ở trường học có rất nhiều nam sinh thầm mến ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương là nam sinh trường các ngươi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh nằm bò trên người Liễu Mộng Vân buồn bực nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân sờ sờ mái tóc dài của nàng thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã quan sát Tô Thiếu tá, tuy hắn chỉ mới có mười lăm tuổi nhưng tâm trí đã rất thành thục, một cô gái nhỏ vốn không thể lọt vào mắt xanh của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng rất ưu tú mà! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh cố chấp nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành tích đứng nhất cả lớp, đứng nhì cả khối! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể ngươi đứng hạng nhất, nhưng khoảng cách giữa hạng nhất và hạng nhất cũng thật sự rất lớn. Ví dụ như ta đi theo Tô Thiếu tá... Chúng ta đều từng được xưng là đệ nhất thiên tài ở Tây Nam bộ, tuy nhiên ta lại không thể sánh nổi với hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã rất nỗ lực! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh nức nở nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh nỗ lực bao nhiêu, đương nhiên Liễu Mộng Vân rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏

Học bài đến hai giờ sáng là chuyện bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta từng nghe mẹ nhắc đến hôn sự của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dường như ý của cha là muốn làm đám hỏi cho ta, đến bây giờ ta vẫn không biết bọn họ đang cân nhắc người nào. Nửa năm gần đây ngươi không ở nhà, ta thường xuyên không ngủ được... ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi yên tâm, ta sẽ trực tiếp hỏi cha, đồng thời lưu ý giúp ngươi chuyện này, chắc chắn sẽ không để ngươi chịu ủy khuất. Ngươi cũng đừng lo lắng, dựa vào thực lực của Liễu gia chúng ta, nhất định sẽ giúp ngươi chọn được người ưu tú! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Dĩnh vẫn chưa hết hy vọng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương bên kia... Ngươi có thể giúp ta tìm hiểu hay không? Nếu như có thể gả cho Tô Dương, chắc là cha mẹ sẽ đồng ý chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có tin không, con gái muốn gả cho Tô Dương có thể vòng quanh địa bàn Tây Nam ba vòng... Ta đoán những cao tầng có con gái của Tây Nam quân bộ sớm đã để mắt tới Tô Dương rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói một cách lý trí: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặt khác, ngươi còn có một sự thiếu sót trí mạng. Tóm lại ngươi không nên đánh chủ ý lên hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Mất nửa ngày, Liễu Mộng Dĩnh mới nức nở nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu sót trí mạng... Là đang nói ta không phải Ngự Thú sư sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng không thức tỉnh thiên phú Ngự Thú sư đâu phải lỗi của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như cha mẹ hai bên đều là Ngự Thú sư, xác suất con cái thức tỉnh thiên phú Ngự Thú sư hơn người bình thường gấp mấy lần! ͏ ͏ ͏ ͏

Theo lẽ thường người có năng lực Ngự Thú sư đều sẽ ưu tiên cưới những ai thức tỉnh thiên phú Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy nói thẳng nghe có vẻ tàn khốc nhưng hiện thực chính là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Ai mà không muốn con mình trực tiếp trèo thẳng lên cao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân ôm chặt muội muội vào trong ngực: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó không phải lỗi của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy nếu như ta làm vợ nhỏ của Tô Dương thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tay Liễu Mộng Vân cứng đờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chế độ một vợ một chồng đúng là xu hướng chính. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bởi vì hung thú tàn sát bừa bãi, ba trăm năm tới đây, đàn ông chết trận thực sự quá nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này khiến toàn bộ Liên Bang Vân quốc xuất hiện tình trạng nữ nhiều nam ít. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa với địa vị của Ngự Thú sư, thu nhập của bọn họ cực kỳ cao, một số Ngự Thú sư bắt đầu cưới hai ba vợ bé. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận