Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 454: Chỉ Là Một Phó Quan Mà Thôi

Chương 454: Chỉ Là Một Phó Quan Mà Thôi

Hà Cương vô cùng bất mãn với biểu hiện của tôn tử nhà mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhìn chằm chằm hai chân của Hà Nhất Nhiên, mắt hắn càng nhìn, lại càng phát giác thân thể của Hà Nhất Nhiên nhất định là đã bị tửu sắc móc rỗng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tôn tử mới hơn hai mươi tuổi, tầm hoa vấn liễu, mến chuộng nữ sắc, Hà Cương cũng không quá phản cảm. ͏ ͏ ͏ ͏

Nam nhân mà. ͏ ͏ ͏ ͏

Đều là như nhau cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Vấn đề là ở chỗ, Hà Nhất Nhiên lại bị Tô Dương liếc mắt đã nhìn rõ manh mối! ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này nói rõ được cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rõ rằng Hà Nhất Nhiên không biết tiết chế! ͏ ͏ ͏ ͏

Đây mới là chuyện làm hắn tức giận nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương không hề biết, Tô Dương căn bản không phải "nhìn" ra, mà là đoán được. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên đi ba lần trong hơn hai mươi ngày, thực ra thì cũng coi như là biết điều độ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên không giải thích được, lại bị hiểu lầm... ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhất Nhiên, xin lỗi Tô thiếu tá đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên cảm thấy cực kỳ khuất nhục! ͏ ͏ ͏ ͏

Rõ ràng hắn mới là người bị hại! ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng sớm, chưa gì hắn đã nhận được tin tức. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiền độ của Từ thiếu tá bị hủy sạch sẽ, ngay cả hai bạn tốt của hắn, cũng đều bị bắt vào trong quân đội! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe nói còn phải ra chiến trường để đánh Thú Thần giáo! ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả, hắn còn phải xin lỗi Tô Dương, cúi đầu trước Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn đứng ngây đó làm cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá... Xin lỗi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên nghiến răng, cúi đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là một người rộng lượng, đương nhiên là sẽ tha thứ cho ngươi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Cái giọng điệu dương dương tự đắc này! ͏ ͏ ͏ ͏

Thật sự là đáng hận vô cùng! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên không cam tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn muốn đánh bại Tô Dương trên đài luận võ. ͏ ͏ ͏ ͏

Dùng thắng lợi, để gột rửa sự sỉ nhục mà bản thân phải chịu ngày hôm nay! ͏ ͏ ͏ ͏

Để cho gia gia hắn biết rõ, hắn mới là người có tư cách nhất để nhận được Bạo Tạc Viêm Ma. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta xin lỗi ngươi rồi, thế nhưng ta vẫn muốn khiêu chiến ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên sợ rằng gia gia mình sẽ phản đối, hắn còn bổ sung thêm một câu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đã đồng ý rồi, không phải sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Khá lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thực sự muốn khen Hà Nhất Nhiên một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không ngờ được rằng, Hà Nhất Nhiên lại chủ động đề nghị điều này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Quả thực là ta đã đồng ý với ngươi, thế nhưng điều kiện tiên quyết là, ngươi phải đánh bại Phó quan của ta trước đã! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được, vậy bây giờ chúng ta đi luôn! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như các ngươi thực sự muốn tỉ thí, thời gian quyết định là đến ba giờ chiều, bên ngoài Nghi Lan thành! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì buổi chiều! ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như Hà Cương đã đề nghị thời gian tỉ thí vào buổi chiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên và Tô Dương cũng không có gì để phản đối cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn Hà Nhất Nhiên rời đi, Hà Cương lại nặng nề thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên đã khiến hắn thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả tâm tình của bản thân cũng không kiếm soát tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng những thua kém so với Tô Dương, chênh lệch so với Liễu Mộng Vân, cũng quá xa! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì Hà tướng quân, chúng ta về trước đây! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương khoát tay rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đến lúc đó, ta sẽ kêu Chu Vạn Sơn tới đón ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba giờ chiều, nơi hoang dã mênh mông bên ngoài Nghi Lan thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương không có ở đây, lại có thêm nhiều người ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có hai người là phụ mẫu của Hà Nhất Nhiên, một số còn lại có lẽ là bằng hữu của Hà Nhất Nhiên! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biết, Hà Cương làm như vậy là muốn xuống tay một cách ngoan độc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên trông thấy phụ mẫu, cảm thấy có phần kỳ quái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ba, mẹ, sao hai người lại đến đây? ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ thân của Hà Nhất Nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là gia gia ngươi kêu chúng ta đến, nghe nói ngươi muốn quyết chiến với Tô Dương, có vấn đề gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là không sao cả rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên không cam lòng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ có điều, trận đầu là do phó quan của Tô Dương ra trận! ͏ ͏ ͏ ͏

Mẫu thân của Hà Nhất Nhiên hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao lại như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương nói, nếu như muốn quyết đấu với hắn, phải thắng được phó quan của hắn trước, hắn quá tự cao tự đại rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ mẫu của Hà Nhất Nhiên cũng đều tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏

Mẫu thân của Hà Nhất Nhiên lại bồi thêm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái tên Tô Dương này đúng là có phần không biết đối nhân xử thế, ngươi phải dạy cho hắn một bài học nhớ đời mới được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ cứ yên tâm, ta nhất định sẽ dạy dỗ hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Một vị Ngự thú sư Tinh Diệu cấp bên trong quân đội trông thấy nhóm người Tô Dương đã đến, nhanh chóng đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai bên tỉ thí, Hà Nhất Nhiên, Liễu Mộng Vân lại đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên đi ra khỏi đám người. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhi tử, cố gắng lên! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hà thiếu cố gắng lên, đánh bại nữ nhân kia, đánh bại Tô Dương đi! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Một đám người cổ vũ Hà Nhất Nhiên cố gắng! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên phía Tô Dương, hắn nói với Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhớ kỹ nhiệm vụ của Hà tướng quân đó, còn nữa... Đừng bị đánh đến nỗi khóc nhè! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận