Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 542: Diêu Tinh: Chưa Chết Người, Vấn Đề Không Lớn ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 542: Diêu Tinh: Chưa Chết Người, Vấn Đề Không Lớn ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân phân tích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa, Tần tướng quân cũng rất coi trọng ngươi, thật ra chuyện này cũng chưa đến mức không thể cứu vãn được, chủ yếu phải xem thiếu tá ngươi nghĩ như thế nào thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nghĩ như thế nào? Thật ra ta không nghĩ gì cả! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gượng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cố gắng tăng thực lực lên như vậy, không phải vì nghĩ tới cuộc sống thoải mái hơn một chút sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

"Đinh! chúc mừng kí chủ chạy thoát khỏi Thành Vệ Quân Thịnh Kinh, thành công hoàn thành nhiệm vụ!" ͏ ͏ ͏ ͏

"Đinh! Phần thưởng: Thu được hai điểm thiên phú, có thể dùng đề thăng cấp thiên phú của sủng thú!" ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương suy tư một lúc, sau đó quyết định đề thăng Hư Không Du Linh. ͏ ͏ ͏ ͏

Hư Không Du Linh là sủng thú Không Gian hệ, nếu làm như vậy sẽ trợ giúp Tô Dương rất lớn, hơn nữa còn có thể nâng cao tính an toàn cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

"Đinh! Thiên phú Không Gian Thuấn Di phổ thông cấp của sủng thú Hư Không Du Linh, thăng lên thành thiên phú Không Gian Thuấn Di tuyệt thế cấp!" ͏ ͏ ͏ ͏

Hư Không Du Linh Sở hữu thiên phú Không Gian Thuấn Di tuyệt thế cấp, khoảng cách thuấn di xa hơn, thuấn di nhanh hơn, hơn nữa trình độ cũng được nâng cao, giảm bớt tiêu hao không gian năng lượng. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù khi truy sát, hay khi chạy trối chết, Thuấn Gian Di Động đều kỹ năng hạng nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạo Phong Chi Ưng phi hành hết tốc lực, mất nửa tháng, cuối cùng Tô Dương mới về tới Xương Võ thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi trở lại Xương Võ thành, Tô Dương mang Liễu Mộng Vân đi thẳng vào trong doanh địa của Đại đội khẩn cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, xin ngài trình giấy chứng nhận ra? ͏ ͏ ͏ ͏

Binh sĩ đang làm nhiệm vụ trông thấy trên mặt Tô Dương quấn đầy băng vải, hành lễ với hắn một cái, nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa trông thấy giấy chứng nhận của Tô Dương, đối phương đã kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, sao ngươi lại biến thành thế này? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bị thương nhẹ, ta muốn gặp Diêu đại đội trưởng, không biết hôm nay hắn có ở nhà không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Diêu đại đội trưởng trưởng có nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Thông qua phó quan, Tô Dương gặp được Diêu đại đội trưởng trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong phòng làm việc của Diêu đại đội trưởng vẫn như cũ, tràn ngập mùi thuốc lá gay mũi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy Tô Dương, Diêu Tinh cau mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thương thế của ngươi vẫn chưa khỏe à? Không phải Hà tướng quân nói, hắn đã tự mình trình đơn xin, để Thi tướng quân ra tay trị liệu cho ngươi sao? Chẳng lẽ đã xảy ra vấn đề gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là xảy ra chút vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bất đắc dĩ nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vấn đề gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Xảy ra chút xung đột ở cửa thành Thịnh Kinh, đánh một trận với Thành Vệ Quân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh lập tức đứng dậy khỏi ghế, sau khi suy nghĩ một chút, hắn đã bình tĩnh lại, nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không người chết chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có, tuyệt đối không có! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi! Không ai chết là tốt rồi! Không ai chết là tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh gật đầu âm thầm cảm thấy may mắn, tâm trạng cũng có chút buông lỏng. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao Thịnh Kinh, cũng là nơi tổng quân bộ đóng quân, nếu như làm lớn chuyện, cũng không dễ dàng thu dọn tàn cục! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết ngay, Tô Dương ngươi không phải là loại người xúc động mất lý trí, chỉ cần không có người chết, vấn đề sẽ không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt Diêu Tinh thả lỏng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lát nữa, chúng ta tùy tiện xử phạt ngươi một chút, làm cho người ta nhìn, coi như câu trả lời cho tổng quân bộ, lừa bịp bọn họ trước đã, đợi thêm mấy tháng nữa, khi tiếng gió qua đi, chúng ta sẽ tìm Thi tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, ngươi đánh nhau với ai thế? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ách... Ta không đếm thử! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không đếm thử? ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh cảm thấy có gì đó không đúng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng để Tô Dương không đếm hết số lượng, vậy thì khả năng sẽ không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại khái khoảng bao nhiêu? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai ba chục người, hình như là ba mươi tư người! ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt thả lỏng của Diêu Tinh lập tức biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng nói đùa với ta, nói thẳng cho ta biết, rốt cuộc ngươi đã đánh bao nhiêu Thành Vệ Quân, thực lực thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bốn tên cường giả Vương cấp, hai ba chục tên cao thủ Tinh Diệu cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Khụ khụ! ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh bị sặc thuốc lá, ho khan kịch liệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương tiện tay đưa chén trà trên bàn cho hắn ta, Diêu Tinh uống một hớp trà, hít sâu một hơi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi chắc chắn chứ? Ngươi không lừa ta chứ? Bốn tên cường giả Vương cấp, hai mươi ba cao thủ Tinh Diệu cấp, ngươi đánh hết cao thủ của một khu trong Thịnh Kinh? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Do bọn họ quá đáng quá! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ một chút, để ta bình tĩnh lại đã! Để ta bình tĩnh lại đã! ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh đặt mông ngồi lại ghế. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta dùng lực quá lớn, khiến chiếc ghế ngồi rung động kêu kẽo kẹt. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Diêu Tinh trấn định lại một chút, hắn ta lập tức hỏi ͏ ͏ ͏ ͏

- Bốn tên Vương Giả cấp vây công ngươi... Sao ngươi có thể chạy về được? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đánh ngã bọn họ, đánh cho bọn họ không dám ra tay nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không chết chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận