Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 554: Quay Lại Thịnh Kinh ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 554: Quay Lại Thịnh Kinh ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh vỗ vai Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vừa nói đã hiểu ngay! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ách! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thu dọn chút đi, chúng ta chuẩn bị xuất phát đến Thịnh Kinh một chuyến, nên chấm dứt chuyện này rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi Thất Thải Mê Huyễn Điệp bám trên người một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Xác định Diêu đại đội trưởng không lừa hắn ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải Tô Dương đa nghi. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà hắn làm vậy để phòng ngừa chuyện bất ngờ có thể xảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Chiều hôm đó, Tô Dương mang theo Liễu Mộng Vân, ngồi lên sủng thú Phi Hành hệ của Diêu Tinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Nửa tháng sau, khi bọn họ chạy tới cửa tây của Thịnh Kinh, Tô Dương vẫn còn trông thấy dấu vết từ trận chiến lần trước lưu lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tây Thành vẫn người đến người đi như cũ, giống như cuộc chiến hai tháng trước căn bản chưa từng xảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và Liễu Mộng Vân xuống khỏi sủng thú Phi Hành hệ của Diêu Tinh, mới bước đến cửa thành Tây, đám quân nhân đang thi hành nhiệm vụ trước cửa Tây của Thịnh Kinh, đều tập trung chú ý lên người hắn và Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy Tô Dương, vài tên Ngự Thú sư đang đợi kiểm tra lập tức tránh ra xa, không vào thành nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người quấn băng vải kia, không phải là Tô Dương chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là hắn không sai, ngươi nhìn nữ nhân tóc trắng sau lưng hắn mà xem. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần này sẽ không đánh nhau nữa chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chắc là không đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và Liễu Mộng Vân quá đặc biệt, quá gây sự chú ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Một người quấn đầy băng vải, một người thì lạnh lùng với mái tóc dài màu trắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Muốn người khác không chú ý cũng khó. ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh trêu ghẹo: ͏ ͏ ͏ ͏

- Danh tiếng của ngươi lớn thật đó, còn lớn hơn cả ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đều là hư danh thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ vừa đi đến cửa Tây, quân nhân đang thi hành nhiệm vụ lập tức hành lễ với Diêu Tinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương phát hiện ra, thiếu tá phụ trách giữ cửa, đã đổi người. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn qua, có vẻ như Thành Vệ Quân của Thịnh Kinh có chút thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh lấy giấy chứng nhận ra đưa cho đối phương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta vào thành! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và Liễu Mộng Vân cũng yên lặng móc giấy chứng nhận ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Vị thiếu tá kia nhìn lướt qua Tô Dương, nuốt nước miếng một cái, nhìn qua loa giấy chứng nhận của ba người một lượt, sau đó để bọn họ vào thành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đến phòng làm việc của Tây Nam quân bộ chúng ta trước đã, Mã phó đại đội trưởng đang chờ ở đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần này mặt mũi ngươi lớn thật đó, Tây Nam quân bộ chúng ta phái ra tận hai vị đội trưởng Đại đội khẩn cấp, đến đây bôn ba vì ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Thịnh Kinh, Bát Đại quân bộ đều được sắp xếp một văn phòng làm việc. ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả đều ở trong cùng một tòa cao ốc, nằm trong nội thành Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa bước vào phòng làm việc, đã có rất nhiều quân nhân để mắt tới Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ tò mò nhìn Tô Dương, dường như đều đoán ra được thân phận của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Lên phòng làm việc trên lầu hai, Diêu Tinh tìm thấy Mã Văn Hồng đang ngồi trong phòng khách, nói chuyện trên trời dưới đất với một vị thượng tá khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy đám người Diêu Tinh, Tô Dương đến, Mã Văn Hồng vẫy tay với bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Diêu đại đội trưởng, bên này! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng cười híp mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, ta vừa nhắc đến ngươi với Lưu thượng tá, không ngờ ngươi đã đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Diêu đại đội trưởng, Tô Dương, vị này chính là Lưu Vân, Lưu thượng tá của Đông Nam quân bộ, là người bạn ta mới quen, đúng lúc tới tổng quân bộ làm việc! ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh gật đầu với Lưu Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng phải có lễ một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao quân hàm của đôi bên cũng không cùng một cấp bậc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn hành lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chào Lưu thượng tá! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá ngồi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân cười nói có chút nhiệt tình: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã ngưỡng mộ đại danh của ngươi từ lâu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngồi xuống đối diện với Lưu Vân, Lưu Vân tiếp tục cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc lúc đó ta vẫn chưa chạy tới Thịnh Kinh, không được tận mắt nhìn thấy trận đại chiến kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương xấu hổ mỉm cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Những lời này, sao nghe giống như Lưu Vân có chút bất mãn với Thành Vệ quân của Thịnh Kinh thế nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không biết đó thôi, đám Ngự Thú sư của Thành Vệ quân Thịnh Kinh kia đều mắt cao quá đỉnh đầu, lần này ngươi làm tốt lắm. Lần này sĩ quan cao cấp của Thành Vệ quân Thịnh Kinh đã bị thay đổi quá nửa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tổng quân bộ cho rằng thực lực của bọn họ không đủ, khó có thể gánh chịu trách nhiệm vụ bảo vệ Thịnh Kinh gian khổ! ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vị Tần thượng tá Tần Hiểu phong trước đó đối phó với ngươi, cũng bị điều đến Tây Bắc quân bộ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Một trận chiến này của ngươi, đã đánh cho cả Thành Vệ quân của Thịnh Kinh đều choáng váng, nghe nói Vương tướng quân của Thành Vệ quân Thịnh Kinh còn bị Từ Soái của tổng quân bộ gọi vào trong phòng làm việc dạy dỗ cả một buổi chiều, cả tổng quân bộ đều có thể nghe thấy tiếng Từ Soái răn dạy. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận