Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 562: Đưa Người Tới Tận Cửa ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 562: Đưa Người Tới Tận Cửa ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cầm băng vải lên, ra khỏi căn nhà nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Quay lại trong đình, Thái Minh nhìn thấy khuôn mặt nát bét của Tô Dương, lập tức nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương quay đầu lại, hầu gái đứng sau lưng bị bất ngờ không kịp đề phòng cả người bị dọa sợ run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏

Giữa ban ngày lại trông thấy quỷ, đúng là khó cho nàng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thái thiếu tá, chúng ta đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vết thương của ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ban nãy Thi tướng quân đã kiểm tra giúp ta rồi, còn kê cho ta chút thuốc, nàng cho rằng chỉ cần thực lực của ta tiến thêm một bước nữa, thì có thể không cần chữa trị vẫn bình phục, không cần nàng phải tự mình ra tay! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật thế sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là thật rồi, không tin ngươi đi hỏi Thi tướng quân xem! ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện này, Tô Dương đã từng nói trước với Thi Phàm Mộng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tốt nhất hai người vẫn nên thống nhất lời khai. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Ra khỏi đình viện, những người đang chờ ở bên ngoài nhìn thấy mặt Tô Dương... ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả đều sửng sốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Vị Trung tá trung niên nằm trên cáng kia hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, vết thương của ngươi không chữa được sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chữa được, nhưng mà phải tự mình cố gắng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ, vậy cũng tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Rời khỏi y quán, Tô Dương quay lại phòng làm việc của Bát Đại quân bộ, quân nhân có mặt trong phòng làm việc nhìn thấy Tô Dương đều sợ hết hồn! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, bây giờ Tô Dương đã không thèm để ý nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện khôi phục lại chỉ là sớm hay muộn thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Là do chính hắn từ bỏ trị liệu. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ bỏ trị liệu, hắn cảm thấy không sai. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như để Thi Phàm Mộng trị liệu cho mình, hắn sẽ cắn rứt không yên! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói đơn giản cho Mã Văn Hồng và Diêu Tinh nghe. ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu Thi tướng quân đã nói, ngươi có thể dựa vào bản thân để khôi phục, vậy chắc là không sai! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng cũng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng trách Thi tướng quân, nghe nói nếu nàng ra tay, con sủng thú của nàng sẽ bị tổn hại rất lớn, có đôi khi trị được cho bệnh nhân rồi, bản thân lại ngã xuống, bình thường nàng đều giữ lại cơ hội trị liệu cho người có tác dụng chân chính. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thoải mái cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sao, nàng đã giải thích với ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Xế chiều hôm đó, Tô Dương nhận được một phần công văn điều chuyển, một giấy chứng nhận cấp bậc trung tá. ͏ ͏ ͏ ͏

Dấu ấn của tổng quân bộ được khắc nổi trên chứng nhận sĩ quan. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đó còn có một tấm ảnh nhỏ, là một thanh niên anh tuấn phóng khoáng, sắc mặt nghiêm túc, khí thế bất phàm, nhìn qua chính là một anh chàng vô cùng đẹp trai. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vuốt cằm một cái, có chút tự luyến, nhưng chỉ có thể sờ thấy băng vải thô ráp. ͏ ͏ ͏ ͏

Đồng thời, hắn còn nhận được một tờ giấy khen cá nhân xuất sắc từ Tây Quân Bộ do Hà tướng quân ký tên, một tấm huân chương bảo vệ hạng nhất do Tây Quân bộ cấp, để tuyên dương những cống hiến của hắn trong cuộc chiến tiêu diệt Thú Thần Giáo. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cẩn thận cất huân chương và giấy khen đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau này hắn cũng có tư cách chém gió, tỏ ra uy phong rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương khẽ vuốt chiếc huân chương trước ngực, cảm thấy bây giờ mình có thể chống cả bầu trời. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng trong chiều hôm đó, Tô Dương gặp lại Lưu Vân thượng tá của Đông Nam quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, cũng hẹn nhau ngày mai sẽ cùng đi đến Đông Nam quân bộ trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Tám giờ sáng hôm sau, Diêu Tinh, Mã Văn Hồng đưa tiễn Tô Dương một chuyến. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay khi Tô Dương đang định đi, hắn lại nhìn thấy một nữ quân nhân có chút yếu ớt được hai vị Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp bảo vệ, xuất hiện trước cửa đông của Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Đám binh sĩ đang trực trước cửa đông, đều cúi chào nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến khu bình dân, nhóm Ngự Thú sư cũng tản ra, mở một con đường cho nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thi tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Thi Phàm Mộng dẫn người đi về phía Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh, Mã Văn Hồng, Lưu Vân nhìn thấy quân hàm Thi Phàm Mộng, đều đoán ra được thân phận của đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ nhanh chóng hành lễ theo đúng tiêu chuẩn với Thi Phàm Mộng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, ta tới đây để tiễn Tô trung tá! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thi tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không ngờ, Thi Phàm Mộng lại xuất hiện ở nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi là Lưu thượng tá à? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, Thi tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong giọng nói của Lưu Vân, lộ ra vẻ kích động. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trên đường đi, làm phiền ngươi chiếu cố Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Thi Phàm Mộng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói với lão Tiền một tiếng, bảo hắn chiếu cố Tô Dương một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thuộc hạ hiểu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, đến Đông Nam bộ rồi, đừng để mình làm mồi cho cá nhé. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thi tướng quân yên tâm, ta không dễ chết như vậy đâu, nếu như ngươi thích ăn hải sản, ta có thể gửi về cho ngươi một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Thi Phàm Mộng trêu đùa: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng được, nhưng mà ta hi vọng lần sau gặp ngươi, ngươi có thể đẹp trai hơn một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Ngồi trên sủng thú Phi Hành hệ của Lưu Vân, Lưu Vân hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô trung tá, không ngờ quan hệ giữa ngươi và Thi tướng quân lại tốt như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan hệ cũng bình thường thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta mới chỉ gặp mặt nàng một lần! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đừng lừa ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận