Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 547: Cha Ta Bảo Ta Nói Với Ngươi ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 547: Cha Ta Bảo Ta Nói Với Ngươi ͏ ͏ ͏ ͏

Diêu Tinh trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thấy khuynh hướng chuyển biến xấu, nhưng mà không dễ nhìn lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì đợi thêm một khoảng thời gian nữa đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Bằng Trình bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bây giờ Tô Dương cần tránh đầu sóng ngọn gió. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏

Cùng ngày hôm đó, Diêu Tinh đến tìm Tô Dương, bảo Tô Dương cứ yên tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Tây Nam quân bộ sẽ tận lực bảo vệ hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này khiến Tô Dương có chút vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không nghĩ tới chuyện phải trốn đông trốn tây. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn chịu được, nhưng mẹ và em gái hắn chưa chắc đã chịu được. ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng sớm hai ngày sau, Tô Dương ngồi trong xe quân đội, nhìn Tô Tiểu Tiểu đeo cặp sách đi ra khỏi nhà, bước lên một chiếc xe. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như mẫu thân của Tô Dương đứng trước cửa nhà, vẫy tay tạm biệt Tô Tiểu Tiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

Xe đi khỏi, Trương Tú Như nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước khi Trương Tú Như quay đầu lại, Tô Dương đã nhanh chóng kéo kính cửa sổ xe lên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạm thời hắn chưa muốn gặp người nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân ở bên cạnh, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã hỏi thăm rồi, mẫu thân và muội muội của thiếu tá đều sống rất tốt. Nhưng mà Tiểu Tiểu không giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư, nguyện vọng dự thi của nàng là học viện bồi dưỡng sủng thú tốt nhất Xương Võ thành, có điều khi sát hạch phát huy thất thường, thiếu hơn hai mươi điểm, có điều nàng vẫn được đặc tuyển. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngẩng đầu, nhìn chằm chằm lên trần xe, thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù hắn đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi biết được tin này, trong lòng hắn vẫn có chút khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biết, không thể giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư, chắc chắn muội muội hắn rất đau lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, chuyện này hắn cũng không có cách nào cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư, quá ngẫu nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Người xuất thân bình dân, nhất là loại tổ tiên chưa từng xuất hiện Ngự Thú sư, có thể sinh ra một hài từ giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư, đã giống như trúng số độc đắc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân an ủi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá đừng thất vọng quá, đây là chuyện không có cách nào khác, muội muội ta cũng không giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thế, trong lòng Tô Dương dễ chịu hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ thân của Liễu Mộng Vân, là cường giả Vương cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn mẫu thân của nàng, cũng là một vị Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù như vậy, cũng không thể cam đoan nhi nữ của mình đều có thể giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏

Nên chuyện Tô Tiểu Tiểu không giác tỉnh, hình như cũng không phải chuyện gì khó có thể tiếp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân bỏ chân phanh ra, dẫm vào chân ga, lập tức khởi động xe. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như đứng trước cửa nhà, liếc nhìn chiếc xe quân đội kia có chút nghi hoặc. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều cũng không để ý lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi đi ngang qua hòm thư trước cửa biệt thự, Trương Tú Như nhìn lướt qua, phát hiện ra trong đó lại có một phong thư. ͏ ͏ ͏ ͏

Bà lấy ra nhìn qua, trên mặt lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏

Những ngày sau đó, Tô Dương tạm thời không ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Bôn ba bên ngoài gần nửa năm, trải qua vài trận đại chiến, cho dù người làm bằng sắt cũng không chịu nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Tiểu đội khẩn cấp số mười ba, chỉ còn lại hai ba con tiểu miêu tiểu cẩu. ͏ ͏ ͏ ͏

Đa số người đã bị Tô Dương mang tới Tây bộ, vẫn chưa quay về. ͏ ͏ ͏ ͏

Vài đội viên còn lại, trước khi Tô Dương đi, đều đã ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong khoảng thời gian này, phần lớn sự vụ trong tiểu đội, đều do Hách Nhân phó đội quản lý. ͏ ͏ ͏ ͏

Không có Tô Dương, không có Liễu Mộng Vân, vẫn vận hành trôi chảy. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không tiếp tục nhúng tay vào, Liễu Mộng Vân được hắn cho nghỉ dài hạn. ͏ ͏ ͏ ͏

Phần lớn thời gian, hắn đều gác chân lên bàn làm việc ngủ gà ngủ gật. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhân lúc Hỏa Độc trong người còn chưa phát tác, phải tranh thủ ngủ bù. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, hắn đang chờ đợi, chờ đợi quyết định xử lý của cấp trên đối với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chưa đến ba ngày, Liễu Mộng Vân đã quay lại Tiểu đội khẩn cấp, châm trà rót nước cho Tô Dương, nói với Tô Dương, Liễu Long phụ thân của nàng muốn gặp hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chuyện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhấp một ngụm trà nghi ngờ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Khả năng là Trân Bảo Các đã biết chuyện của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ có ý nghĩ với ngươi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ muốn liên lạc với ngươi trước! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân bĩu môi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân tự mình mở miệng, ta không tiện từ chối, đành phải đến nói với ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói với phụ thân mình à? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vội vã phủ nhận: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải, Trân Bảo Các có mạng lưới tình báo của mình, cũng không kém quân đội nhiều lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tìm ta có chuyện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn nói là muốn mời ngươi ăn cơm, có điều chắc là tìm ngươi để tạo quan hệ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tạo quan hệ? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận