Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 686: Dung Mạo Khôi Phục

Chương 686: Dung Mạo Khôi Phục

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nghe các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na cũng không có lựa chọn nào tốt hơn, nàng cũng từng nghe qua danh tiếng của Liễu Mộng Vân, và cả Tô Dương lẫn Liễu Mộng Vân đều là thiên tài trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy khắp Liên Bang, Hạ Na hiểu rõ mình còn kém hai người này rất xa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ngày mai ngươi giúp Hạ Na làm thủ tục nhập ngũ, để cho nàng làm việc bên cạnh ngươi, hỗ trợ ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Có Liễu Mộng Vân để ý Hạ Na, Tô Dương hết sức yên tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong bóng tối, khóe miệng Liễu Mộng Vân khẽ nhếch, nàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, Thành chủ đại nhân, ta sẽ bồi dưỡng nàng thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Ban đêm, sau khi Tô Dương tắm rửa xong, hắn lại nhìn bản thân mình ở trong gương. Ngày hôm qua trên người hắn hãy còn vằn vện đỏ hồng, nhưng hôm nay tất cả vằn vện đó đều biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ở trong gương, thân thể cường tráng, da thịt trắng noãn, dung mạo tuấn tú, nhãn thần sắc bén, khí chất trầm ổn lạnh lùng! Cả râu lẫn tóc hắn đều dài ra, mọi thứ đã khôi phục lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thoả mãn gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tâm tình của hắn thoải mái, thậm chí còn có chút hưng phấn. Hắn muốn tìm một người cùng chia sẻ niềm vui sướng này với hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương phủ thêm khăn tắm, trực tiếp đi ra khỏi phòng tắm, gõ cửa phòng ngủ Liễu Mộng Vân một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Cạch, cửa được mở ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng xuất hiện không phải là Liễu Mộng Vân, mà là Sủng thú của nàng, Băng Nguyệt Tinh Linh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh hơi nghi hoặc một chút, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mộng Vân nói ngươi tìm ta, bảo ta đến phòng của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có chút xấu hổ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Di! Thành chủ đại nhân, tướng mạo của ngươi khôi phục rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn tìm Mộng Vân sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tìm ngươi cũng được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn tìm Mộng Vân cơ mà? ! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mộng Vân, dậy đi, Thành chủ đại nhân đến tìm này! ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc đó, Liễu Mộng Vân xuất hiện. Trên người nàng mặc đồ ngủ màu trắng, rõ ràng nàng đã chuẩn bị ngủ rồi, lại tình cờ nghe được đoạn đối thoại của Băng Nguyệt Tinh Linh với Tô Dương nên mới đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Khôi phục rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, hoàn toàn khôi phục, Đại Địa Bạo Hùng thăng cấp đến Tinh Diệu cực phẩm, nên mấy ngày gần đây Hỏa Độc đã bị tống ra toàn bộ. Hôm nay ta kiểm tra một chút, khôi phục hoàn toàn rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân gật đầu, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế thì tốt lắm, ta còn tưởng rằng ngươi muốn tìm Băng Nguyệt Tinh Linh nên mới để nó đi ra. Bây giờ dung mạo khôi phục rồi, hẳn là trong lòng ngươi thoải mái lắm? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng không phải người quá quan tâm đến dung mạo! ͏ ͏ ͏ ͏

Cặp mắt xinh đẹp của Liễu Mộng Vân đầy ý cười như có như không, nàng nhìn Tô Dương như đã hiểu thấu hắn, Tô Dương cảm thấy có chút bối rối, hắn gãi đầu một chút, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy cứ như thế? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bị Liễu Mộng Vân hỏi ngược lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân tiếp tục hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có còn cần Băng Nguyệt không? ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh cũng cười híp mắt nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có chút tiến thối lưỡng nan, có nên mang Băng Nguyệt Tinh Linh trở về phòng không? Ngẫm lại bây giờ hắn vẫn còn có chút kích động! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần này ta tới đây chính là muốn nói cho ngươi biết, dung mạo ta đã khôi phục rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Quả thực đẹp trai hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân tán thưởng, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các cô gái ở Đông Nam bộ lại phải thầm thương trộm nhớ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật không hổ là phó quan của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi rất có mắt nhìn! ͏ ͏ ͏ ͏

Khóe miệng Liễu Mộng Vân co rút kịch liệt, có đôi khi Tô Dương cũng khiến nàng không bình tĩnh nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đêm đã khuya, về ngủ đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc nói câu này, ánh mắt Liễu Mộng Vân không tự chủ liếc đến trên người Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Thể hình Tô Dương thon dài, đang khoác khăn tắm, Liễu Mộng Vân có thể nhìn thấy cơ bắp săn chắc trên người hắn, thật sự rất đẹp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đi rồi, Liễu Mộng Vân nằm ở trên giường, thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Giường của nàng trầm xuống, một cảm giác mát lạnh truyền đến, Băng Nguyệt Tinh Linh nằm chết dí bên người nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mộng Vân, ngươi nghĩ như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì mà nghĩ như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương nha! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hiện tại Tô Dương đã khôi phục lại dung mạo, nếu như ngươi còn không ra tay, nói không chừng sẽ bị những cô gái khác nhanh chân đến trước! ͏ ͏ ͏ ͏

- Băng Nguyệt, đừng nói chuyện này nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đề nghị ngươi không nên do dự! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nhỏ giọng nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nên rõ ràng, với thực lực và địa vị ngày hôm nay của Tô Dương, ở trong nhân loại các ngươi là quý hiếm cỡ nào, cho dù chỉ dựa vào ánh mắt của một Sủng thú như ta để phán đoán, hắn vẫn là một đối tượng hoàn mỹ, nếu sau này các ngươi sinh ra đời sau, chắc chắn rất cường đại! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận