Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 797: Tô Dương: Làm Sao? Coi Thường Thành Chủ?

Chương 797: Tô Dương: Làm Sao? Coi Thường Thành Chủ?

Tô Dương dùng đũa chỉ vào hai hầu gái bên cạnh Giai Tư, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai cô bé này tương đối dùng được, có thể giữ lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai hầu gái căng thẳng nhìn Tô Dương, thân thể nho nhỏ run rẩy. Các nàng không hiểu ý Tô Dương, còn tưởng là mình có chỗ nào khiến Tô Dương không hài lòng. Giai Tư thấy thế liền giải thích lời Tô Dương, hai hầu gái vội vã quỳ xuống đất, dập đầu với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bảo các nàng đứng lên đi, nói cho họ biết, nếu sau này bọn họ còn dám quỳ, ta sẽ ném xuống biến làm mồi cho cá. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư bảo hai hầu gái đứng dậy, cho bọn họ rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư hiểu ý Tô Dương, ở trong mắt hắn, những Thành Vệ Quân nấp ở trong thành cũng với người nhà của họ không có bao nhiêu giá trị, thậm chí còn không bằng hầu gái của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ta đến Vân quốc Liên Bang, hẳn là sẽ không bị giam cầm chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ta đảm bảo cho ngươi thì sẽ không, ta vẫn có chút mặt mũi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thuận miệng trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cực khổ mang Giai Tư về Vân quốc Liên Bang cũng không phải để nàng làm bình hoa. Mặc dù Giai Tư đúng là một vị tuyệt sắc giai nhân. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói thật, trong Vân quốc Liên Bang không phải là không có những mỹ nhân tuyệt sắc như Giai Tư, ngoại trừ Liễu Mộng Vân và Tịch Dao ra, chỉ cần dụng tâm tìm luôn có thể tìm được. Chẳng qua những người đó không có thực lực ưu tú và địa vị cao như Giai Tư. Một cô gái xinh đẹp có thể được người khác chú ý, nhưng nếu có thêm địa vị, đầu óc thông minh hay thực lực cường đại sẽ được người khác tôn trọng hơn gấp nhiều lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư hít một hơi thật sâu, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như ta muốn gia nhập vào quân bộ của Vân quốc Liên Bang thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta có thể đánh tiếng với bên trên, nhưng ngươi muốn chức vị quan trọng thì cũng không cần suy nghĩ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng biết, một người phụ nữ như Giai Tư sẽ không cam tâm làm bình hoa. Nàng là thiên kiêu Thủy quốc, trong lòng luôn có sự kiêu ngạo. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể là chức vị gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ? ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư ngây ra nhìn Tô Dương, hình như nàng không nghĩ tới lại là vị trí Thành chủ. Tốt xấu gì nàng cũng là một Vương Giả cấp cường giả, đã từng là Quốc chủ một nước mà? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nào? Ngươi coi thường vị trí Thành chủ à? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải! Ý của ta không phải thế! ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư nhớ ra Tô Dương chính là Thành chủ Đại Tiều Thành, nhớ đến chức vị của hắn, trong lòng Giai Tư càng cảm thấy uất ức. Nói cách khác, Vân quốc Liên Bang chỉ phái ra một vị Thành chủ đã đánh cho Thủy quốc bọn nàng suýt bị hủy diệt, mà bản thân nàng cũng bị bắt làm tù binh? ͏ ͏ ͏ ͏

Càng nghĩ, Tô Dương lại càng cảm thấy Giai Tư rất thích hợp đảm nhiệm chức vị Thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Không thể khuếch tán quyền lực, lực ảnh hưởng bị khống chế, chỉ có thể cố thủ một thành, thuận tiện giúp Vân quốc Liên Bang trấn thủ một phương. Chỉ cần thả một nửa trong 5000 ngàn người mà nàng mang tới vào trong thành trì đó, không sợ nàng không tận tâm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta có thể đảm nhiệm chức Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế thì có thể giữ lại ba ngàn người ki không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì có thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương suy nghĩ một chút về các đại khu vực ở Vân quốc Liên Bang, Vương Giả cấp cường giả như Giai Tư đến những thành trì nguy hiểm là thích hợp nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy xin nhờ Tô Thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư đứng lên cúi chào Tô Dương một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện thực luôn tàn khốc như thế. Mấy ngày hôm trước, nàng vẫn là Quốc chủ một nước, nay lại thành một tù binh. Mấy ngày hôm trước, Tô Dương vẫn là kẻ thù sinh tử của nàng, vậy mà trong nháy mắt, Tô Dương lại thành người duy nhất mà nàng có thể dựa vào. ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng thấy nàng là Vương Giả cấp cường giả, đừng thấy nàng là Thủy quốc thiên kiêu, đừng thấy nàng có cơ hội trùng kích Hoàng cấp Ngự Thú Sư, vì rốt cuộc nàng vẫn thua kém Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt cao tầng ở Vân quốc Liên Bang, Tô Dương là có thể tin, mà Giai Tư nàng chỉ là một Quốc chủ địch quốc cần phòng bị. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau bữa cơm, mẹ của Giai Tư là Mỹ Nại đến đây, Mỹ Nại cung kính chào hỏi Tô Dương, Tô Dương chỉ gật đầu rồi trở về phòng nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư là tù binh, nhưng không có khả năng thật sự bị người ta bắt làm tù binh, có nói thế nào thì nàng vẫn là Quốc chủ một nước. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong phòng Giai Tư, Mỹ Nại kéo tay con gái đến bên giường ngồi xuống. Giai Tư nhẹ giọng hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ. ͏ ͏ ͏ ͏

Mỹ Nại nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Giai Tư, Tô Thành chủ kia đối với con có... ͏ ͏ ͏ ͏

Mỹ Nại còn chưa nói xong, Giai Tư cũng đã hiểu ý mẹ mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn không làm gì con cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói đến đây, Giai Tư cũng có cảm giác thất bại. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc Tô Dương chỉ mặt gọi tên muốn mang nàng đi Vân quốc Liên Bang, phản ứng đầu tiên của nàng chính là, Tô Dương có ý đồ với nàng. Nhưng sau khi bị Tô Dương mang đi, Giai Tư mới phát hiện dường như Tô Dương chẳng có ý đồ gì với mình cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận