Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 426: Đuổi Theo

Chương 426: Đuổi Theo

Tô Dương có rất nhiều sủng thú, thế nhưng thực sự có thể hóa thành hình người, ngày trước chỉ có một mình nó! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, hắn lại ký kết với một con sủng thú giống hình người! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nhìn Tô Dương, Tô Dương khích lệ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sao cả, ngươi còn có thể tiếp tục thăng cấp mà! Ngoài ra, vẫn nên gọi ta là Thiếu tá thì hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh kéo lấy một tay khác của Tô Dương, trốn ra phía sau Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau này các ngươi phải hòa thuận với nhau, biết chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nhỏ giọng nói bên tai Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nghe lời chủ nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn về phía Địa Ngục Huyết Đằng hoa vẫn chưa hề bày tỏ thái độ. ͏ ͏ ͏ ͏

Địa Ngục Huyết Đằng hoa không còn cách nào khác, chỉ có thể đáp lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Trước mặt Tô Dương, hai con hung thú cao ngạo thật đúng là không thể kiêu căng được. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần làm sủng thú của Tô Dương, chưa có bất kì ai sẵn lòng rời khỏi cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có Tô Dương, mới có thể giúp chúng thay đổi mệnh lệnh đã được định trước, thay đổi thiên phú, thành một loại sinh mệnh khác cao hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được, quay về thôi nào! ͏ ͏ ͏ ͏

Rạng sáng ngày thứ hai, Tô Dương và Liễu Mộng Vân ngồi trên lưng của Hắc Hổ ưng bay về phía Như Chương thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt đất, vài con Hôi Xỉ thử đang đào một cái hố trên gò đất nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, chúng nó lôi ra được một thi thể của nhân loại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chú ý tới, thi thể kia đầu tóc hoa tâm, có lẽ là một người già. ͏ ͏ ͏ ͏

Tình huống như vậy, bọn họn không phải mới trông thấy lần đầu tiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Dọc theo đường đi, những người già ngã chết là nhiều nhất, bọn họ tuổi già sức yếu, khó mà kiên trì lên đường trong một khoảng thời gian dài được. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Vạn Dương thành đến Như Chương thành, Tô Dương chỉ cần thời gian không tới hai ba ngày. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng dân thường nếu muốn đi qua khoảng cách này, phải cần ít nhất hơn một tháng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong tình huống vẫn có Ngự Thú sư hộ tống. ͏ ͏ ͏ ͏

Không có sự bảo vệ của Ngự Thú sư, người bình thường chạy ở nơi đồng không mông quạnh, chẳng khác nào tự sát cả. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng biết, trong Vạn Dương thành bị bỏ hoang, hẳn là vẫn còn người chưa rời khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, đó đều là sự lựa chọn của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Xế chiều hôm đó, mặt trời ngả về tây, ánh chiều tà vàng rực chiếu khắp mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và Liễu Mộng Vân đều trông thấy biển người đông nghìn nghịt. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy vạn dân thường đang tiến đến vùng đất hoang vu, ở nơi ven rìa của hàng ngũ, phân bố lẻ vẻ vài vị Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏

Có một số Ngự Thú sư cưỡi trên lưng sủng thú, có một số thì đang cưỡi trên sủng thú phi hành. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ hầu như đều triệu hoán ra toàn bộ sủng chú, dọc đường bảo vệ cho sự an toàn của người dân. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, Ngự Thú sư trong số mấy vạn thường dân, số lượng vẫn có vẻ vô cùng ít ỏi! ͏ ͏ ͏ ͏

Kể từ khi Vân quốc liên bang thành lập đến nay, một trong số những tinh thần được truyền thừa trong quân bộ, đó chính là phải bảo vệ dân thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đại tai biến, địa vị của Ngự Thú sư được đề thăng, thế nhưng quân bộ vẫn nắm quyền hành trong tay vững vàng, gắng gượng giữ vững cho cục diện ổn định! ͏ ͏ ͏ ͏

Phàm là Ngự Thú sư muốn gia nhập quân đội, cũng phải tuân theo quy củ có phần nghiêm khắc bên trong quân đội. ͏ ͏ ͏ ͏

Lẽ nào toàn bộ Ngự Thú sư bên trong quân bộ của Vạn Dương thành, đều sẵn lòng bảo vệ dân thường như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên là không thể nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng bọn họ là quân nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Xin xuất ngũ, chỉ cần đủ lý do, thái độ kiên quyết, quân bộ thường sẽ không ép ở lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần xem xét tình hình, thu hồi một phần phúc lợi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lâm trận bỏ chạy, như vậy là phải xử bắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong số những nhiệm vụ của tiểu đội khẩn cấp 14 thuộc về Tô Dương, có nhiệm vụ truy sát những kẻ đào ngũ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng tạm thời vẫn chưa có kẻ đào ngũ nào cần đích thân hắn truy sát. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu đội trưởng 7, cấp trên của Tô Dương - Chúc Hiểu Sương, đã từng nhận được một nhiệm vụ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Người mà nàng truy sát chính là một vị thành chủ bỏ thành trốn chạy! ͏ ͏ ͏ ͏

Vu Hạo, Đàm Thụ Long vừa trông thấy Tô Dương và Liễu Mộng Vânn, lập tức cưỡi sủng thú bay tới. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô đội trưởng, ngươi đã quay lại rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Vu Hạo vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật sự là quá tốt rồi, chúng ta còn đang lo lắng cho ngươi, Hách đội phó mới vừa nói xong, hắn muốn quay lại xem một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hách đội phó đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn đi tuần tra rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Về sau còn có một đợt thú triều nữa, thế nhưng bị ta và Liễu phó quan đánh lui cả rồi, chúng ta ở đó vài ngày, phát hiện không còn hung thú tấn công nữa thì quay về. ͏ ͏ ͏ ͏

Không biết có phải ảo giác hay không. ͏ ͏ ͏ ͏

Vu Hạo dường như nhìn thấy trên mặt Tô Dương hiện lên sự mất mát. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất định là ảo giác! ͏ ͏ ͏ ͏

Thời đại hiện giờ, ai lại mong gặp phải thú triều? Rất nhanh, Vu Hạo chú ý tới một tin tức quan trọng hơn: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai người Tô đội trưởng và phó quan đã đánh lui hung thú triều sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận