Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 822: Liễu Phó Quan Đại Tiều Thành Với Giai Tư Đệ Nhất Thiên Tài Thủy Quốc

Chương 822: Liễu Phó Quan Đại Tiều Thành Với Giai Tư Đệ Nhất Thiên Tài Thủy Quốc

Đây tuyệt đối là chuyện Giai Tư không có dự đoán được. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nàng nghe nói trong tình báo Thủy quốc, là phó quan của Tô Dương. Là thiên tài trẻ tuổi trong Tây Nam quân bộ khi đó, nhưng thiên phú cũng chỉ có thể xem như thiên tài trong khu vực. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc mới gặp Liễu Mộng Vân, phát hiện nàng có thực lực Vương Giả cấp, Giai Tư quả thực rất kinh ngạc, nhưng nàng cũng không xem là chuyện to tát. Dù sao Vương Giả cấp cường giả bởi vì chênh lệch Sủng thú, thực lực cũng khác nhau một trời một vực. ͏ ͏ ͏ ͏

So kém với Tô Dương, nàng thừa nhận. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nàng không ngờ, dường như ngay cả phó quan của Tô Dương, nàng cũng không bằng! Điều này làm cho Giai Tư không thể tiếp thu. ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, Liễu Mộng Vân tự phong chính mình trong băng nói với giọng vô cùng lạnh lẽo: ͏ ͏ ͏ ͏

- Giai Tư tiểu thư, kế tiếp đến lượt ta nhé! ͏ ͏ ͏ ͏

Năng lượng Băng hệ cuồng bạo bạo phát cuộn trào dữ dội. Rõ ràng là kỹ năng Băng hệ lại có khí thế như núi lửa phun trào. Tô Dương cả kinh, lập tức lui lại. Hắn không ngờ Liễu Mộng Vân lại trực tiếp lấy ra tuyệt chiêu. ͏ ͏ ͏ ͏

Năng lượng khổng lồ dao động, ngay cả người xem chiến đấu cũng đứng ngồi không yên. Các Ngự Thú Sư Đại Tiều Thành đều rất rõ khi Liễu Mộng Vân nổi bão thì khủng bố cỡ nào. Đại Tiều Thành cũng có thể đóng băng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chạy mau! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hình như Liễu phó quan nổi giận! ͏ ͏ ͏ ͏

- Mau lùi lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Cả đám cao thủ Đại Tiều Thành cưỡi tọa kỵ muốn chạy về Đại Tiều Thành, nơi đó thoạt nhìn an toàn nhất. Dù Liễu Mộng Vân có giận dữ đi nữa cũng sẽ không đóng băng Đại Tiều Thành chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bọn họ đang định rời đi lại phát hiện Sủng thú Phi hành hệ của mình chẳng những không nghe theo lệnh chạy trốn, ngược lại rơi nhanh xuống, dường như trên mặt đất có một luồng lực hấp dẫn lớn kéo bọn họ lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Từng vị cao thủ Đại Tiều Thành cứ thế mà rơi xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện gì xảy ra vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bạo Phong Chi Ưng của ta mất khống chế rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Là Thành Chủ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh đã có cao thủ Đại Tiều Thành rơi xuống phát hiện Tô Dương đứng trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Cấm không lĩnh vực: Sủng thú này thi triển dẫn lực từ trường mạnh mẽ, tất cả Sủng thú Phi hành hệ trong khu vực phụ cận đều phải chịu hiệu quả trọng lực cường đại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương giang hai tay cười tủm tỉm nhìn bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chạy gì mà chạy? Lúc nãy các ngươi không phải còn nói xấu sau lưng ta hay sao? Ta tới làm các ngươi tỉnh táo hơn một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng mà Thành Chủ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Diệu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành Chủ đại nhân, chúng ta không dám! ͏ ͏ ͏ ͏

Bách Thương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thành chủ, chúng ta đùa thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏ ͏

Từng Sủng thú phi hành Vương Giả cấp, Tinh Diệu cấp, Bạch Kim cấp rớt xuống đất. Dưới trọng lực mạnh mẽ, bọn họ như thể bị đính trên mặt đất không bò dậy nổi. Mà đúng vào lúc này, sương mù trắng phun trào tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn ánh mắt tuyệt vọng kinh hãi của đám thuộc hạ, Tô Dương cười cười một cách rất là vô lương, sau đó biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Cảm giác làm chuyện xấu hãm hại thuộc hạ cũng thật sung sướng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đứng giữa không trung nhìn cảnh tượng bên dưới, không khỏi cảm thấy thán phục vì thực lực của Liễu Mộng Vân. Liễu Mộng Vân hoàn toàn bùng nổ hóa cả vùng này thành thế giới băng. Dưới ánh mặt trời, mảnh thế giới băng này sáng lên long lanh, vô cùng rực rỡ. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ Đại Tiều Thành, đóng băng thậm chí lan tới cực xa ngoài khơi, biển lớn đều đông cứng lại… ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần Giai Tư cùng với Trọng Huyền Hải Cự Quy, Kim Lân Mỹ Nhân Ngư của nàng đều bị đóng băng trong tầng băng thật dày. Trọng Huyền Hải Cự Quy bị đông thoạt nhìn giống như một ngọn núi lớn nguy nga. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không rõ tại sao Giai Tư phải khơi lên lửa giận của Liễu Mộng Vân, nhưng hắn rất đồng ý nhìn Liễu Mộng Vân dạy dỗ Giai Tư một chút, để Giai Tư nhận rõ hiện thực. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếng “răng rắc” vang lên, núi băng vỡ nát. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân bay lên giữa không trung, sau lưng nàng có một đôi cánh Băng Tinh thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp! Nàng gật đầu với Tô Dương, ánh mắt hơi nhu hòa. Nhưng chút nhu hòa này người thường không chú ý sẽ hoàn toàn không nhìn ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng nhìn về phía bọn Phong Quang Uyển, Hà Diệu, Tịch Dao, không nhịn được trách móc: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ dù sao cũng là thuộc hạ của ngươi, hố bọn hắn như vậy thật sự được sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi còn nói ta? Chẳng lẽ ngươi không muốn đông bọn họ lại? ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như Liễu Mộng Vân định tha cho bọn họ một lần, nàng hoàn toàn có thể khống chế khu vực đóng băng. Nếu đã đóng băng bọn Phong Quang Uyển, vậy chắc chắn nàng chính là muốn làm thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhíu mày: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vốn ta không muốn đóng băng bọn họ, nhưng mà nhìn thấy ngươi giữ bọn họ lại, ta liền tiện thể dạy dỗ một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bỗng bật cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không để ý tới bọn Phong Quang Uyển, mà giải thoát cho Giai Tư khỏi băng. Không có Băng Tinh chống đỡ, Giai Tư té thẳng xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận