Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 385: Băng Nguyệt Tinh Linh Bị Cám Dỗ

Chương 385: Băng Nguyệt Tinh Linh Bị Cám Dỗ

Tô Dương nhìn về phía đống lửa, Liễu Mộng Vân đang nấu cơm. Tô Dương hiếm khi thấy nàng luôn có ánh mắt lạnh như băng lại nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

- Gì vậy, có chuyện gì vui vẻ à? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, dường như Băng Nguyệt Tinh Linh đã thành công! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta thấy ngươi nghỉ ngơi ở trong lều, không quấy rầy ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bảo nó xuất hiện cho ta xem! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch quang lóe lên, Băng Nguyệt Tinh Linh xuất hiện ở trước mắt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong ánh mắt Băng Nguyệt Tinh Linh mang theo vẻ vui mừng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, ta thành công rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn, quả nhiên tiềm lực trưởng thành của nó đột phá từ Hoàng cấp cực phẩm tới Đế cấp hạ phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Rất tốt! Rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu, rồi lại quan sát Băng Nguyệt Tinh Linh một phen. Hắn phải thừa nhận, Băng Nguyệt Tinh Linh rất là xinh đẹp, vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của loài người. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là cái cánh chim màu trắng cùng với mái tóc dài màu trắng bạc, đôi tai nhọn, da thịt trắng như tuyết, trên trán có hoa văn xanh như trăng lưỡi liềm, mang một vẻ đẹp phá cách. ͏ ͏ ͏ ͏

Đầu năm nay, ai mà không thích xinh đẹp? ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Mộng Vân, ta có điều muốn nói cùng Băng Nguyệt Tinh Linh! ͏ ͏ ͏ ͏

- A? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghi hoặc nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nói riêng với nó! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không đợi Liễu Mộng Vân trả lời, hắn nói với Băng Nguyệt Tinh Linh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đi theo ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong, Tô Dương đi vào trong rừng. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nhìn Liễu Mộng Vân, áy náy nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Mộng Vân, dường như Tô Thiếu tá có chuyện tìm ta, ta đi một chuyến! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhìn thấy hai người biến mất ở trong rừng cây âm u, trong lòng nàng cực kỳ khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng rất tò mò, nhưng lại không dám đi theo sau, Bạo Phong Chi Ưng ở trên cao ngay tại đỉnh đầu nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Không có người nào có thể giấu diếm được ánh mắt Bạo Phong Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏

U Minh Huyễn Ảnh Miêu cũng không giấu được. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong rừng cây âm u, cả người Băng Nguyệt Tinh Linh hiện lên ánh sáng nhạt óng ánh màu trắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa văn xanh như trăng lưỡi liềm trên trán nó rõ ràng hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Một vài hung thú ẩn núp trong bóng tối chứng kiến hai người, lập tức bị dọa mà cấp tốc chạy thoát. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dừng bước lại, Băng Nguyệt Tinh Linh cũng dừng bước. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nhìn bóng lưng Tô Dương, nó nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, ngươi có chuyện phải nói cùng ta? ͏ ͏ ͏ ͏

- Băng Nguyệt Tinh Linh, ta có chuyện cần ngươi trịnh trọng trả lời ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn chăm chú Băng Nguyệt Tinh Linh hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu có một cơ hội có thể cho ngươi trở thành sủng thú của ta, ngươi nguyện ý không? ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nghe thấy vấn đề này, nó ngây ngẩn cả người trong nháy mắt: ͏ ͏ ͏ ͏

- Điều này có thể sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ngươi nguyện ý... Thì có thể! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh hít một hơi thật sâu. Theo hiểu biết của nó về Tô Dương, nó sẽ không cho là Tô Dương sẽ là loại người bắn tên mà không có đích. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh cúi đầu, vẻ mặt nó không rõ, trong lòng nó giãy dụa, sau một hồi lâu, nó mới thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Kỳ thực, ta tương đối nguyện ý, nhưng ta không thể bỏ Liễu Mộng Vân lại... Tô Thiếu tá, ta chỉ có thể nói, chúng ta không có duyên phận! ͏ ͏ ͏ ͏

- Luyến tiếc Liễu phó quan à? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có thể khẳng định, độ trung thành của Băng Nguyệt Tinh Linh đối với hắn còn cao hơn đối với Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn cụ thể cao bao nhiêu, hắn không rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hệ thống đào tạo sủng thú có hơi máy móc và cứng nhắc, hắn chỉ có thể nhìn được độ trung thành của Băng Nguyệt Tinh Linh đối với Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh bay đến trước mặt Tô Dương, kéo tay hắn: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Mộng Vân cần ta hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cần ư? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương phát hiện ra dường như tình cảm của sủng thú đối với Ngự Thú sư không thể đơn giản quy hết cho độ trung thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Sủng thú có tình cảm, có trí khôn giống như Băng Nguyệt Tinh Linh đối với chủ nhân cực kỳ phức tạp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng Tô Thiếu tá yên tâm, ta sẽ bảo mật chuyện mà ngươi nói giúp ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười cười, hắn cũng không để ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù Băng Nguyệt Tinh Linh nói ra thì cũng sẽ không ai tin tưởng nó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không cảm thấy, người như ta đặc biệt đê tiện, rõ ràng Liễu phó quan rất trung thành với ta, ta còn định cướp sủng thú của nàng? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa rồi Băng Nguyệt Tinh Linh không nghĩ tới điều này. ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ Tô Dương nhắc nhở như vậy, nó cũng hiểu được Tô Dương hơi quá đáng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nó còn đang chờ, chờ Tô Dương giải thích. ͏ ͏ ͏ ͏

- Kỳ thực, ngươi ký kết khế ước với ta thì cũng không cần rời khỏi nàng ta, hiểu chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Loại khế ước này có thể cho ngươi tiếp tục ở lại bên người Liễu phó quan, nhưng quyền hạn của ta ở trên Liễu phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nghe rất tỉ mỉ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nó biết, đối với nó, đối với Liễu Mộng Vân, chuyện này rất quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau đó, quan trọng nhất là! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi và Liễu Mộng Vân đều có thể có được chỗ tốt từ trên người ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có được chỗ tốt? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận