Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 839: Giả Mạo Tướng Quân Sẽ Bị Bắn Chết, Mau Cởi Ra

Chương 839: Giả Mạo Tướng Quân Sẽ Bị Bắn Chết, Mau Cởi Ra

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dù sao Dương lão cũng là tiền bối của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Vạn Trung cười lộ ra hàm răng chỉ còn lại vài chiếc, hắn từ trên xuống dưới đánh giá Tô Dương kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, không đúng, là Tô tướng quân, không nghĩ tới ngươi thành tướng quân nhanh như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhờ cơ duyên xảo hợp, lập công lớn nên được Từ nguyên soái trao tặng quân hàm tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau đó ta liền trở về thăm nhà một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tốt! Rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Vạn Trung kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tây Nam Bộ chúng ta lại nuôi ra một vị tướng quân, thực sự là một chuyện tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

- Dương lão, ta về nhà trước một chuyến! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ ngày mai lại tới tìm ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi đi! Đi đi! Ngươi lần này rời đi lâu như vậy, mẹ và em ngươi đều rất nhớ ngươi! Ngươi trở về bà ấy nhất định sẽ rất vui vẻ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới ánh nhìn của Dương Vạn Trung, Tô Dương gõ cửa nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ai vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chu Nguyệt, là ta, Tô Dương, ta đã trở về! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ nhân đã trở về? Nhanh đi gọi phu nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghe được một trận tiếng bước chân vội vội vàng vàng, sau đó cửa bị mở ra, Chu Nguyệt ngạc nhiên nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ nhân, ngươi đã rất lâu chưa trở về nhà! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu, mang theo Liễu Mộng Vân vào biệt thự. ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, mẹ của Tô Dương, Trương Tú Như từ hậu viện đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Con trai! ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ! ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như vội chạy tới, vẻ mặt ân cần từ trên xuống dưới quan sát một chút Tô Dương, phát hiện Tô Dương vẫn khỏe mạnh, không tổn hại gì, rốt cuộc thả lỏng một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lâu như vậy, ngươi mới biết được trở về? ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như ngữ khí bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta còn tưởng rằng, ngươi đã quên luôn chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ách... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương còn tưởng rằng, lần này về nhà mẹ sẽ kích động đến mức ôm hắn một cái! Kết quả, hắn dường như đã đoán sai! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ủy khuất nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ, ta có nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có nhiệm vụ thì có thể không trở về nhà? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bá mẫu, Tô tướng quân đích thật là có nhiệm vụ quan trọng trên người, mớ không thể trở về nhà! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Liễu Mộng Vân bên cạnh giúp Tô Dương nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mộng Vân à! ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như lúc này mới phát hiện Liễu Mộng Vân, vừa rồi trong mắt nàng chỉ có con trai. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! Nể mặt Mộng Vân, mẹ sẽ không trách ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cảm giác, mẹ hết thương mình rồi. Lời Liễu Mộng Vân nói còn có tác dụng hơn hắn. Xác định là mẹ ruột sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ, ngươi xem quân phục của ta này! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ vào quân hàm khoe khoang nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhìn một chút quân hàm này của ta, có nghĩ đến cái gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như được Tô Dương nhắc nhở, rốt cuộc chú ý tới quân phục của con trai, sau đó sắc mặt nàng đột biến! ͏ ͏ ͏ ͏

- Con à! Đây không phải quân phục chỉ có tướng quân mới có thể mặc sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhanh cởi ra đi ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mau cởi ra, ta nghe nói giả mạo tướng quân sẽ bị bắn chết! ͏ ͏ ͏ ͏

Ai dám bắn chết ta? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ có thể xin Liễu Mộng Vân giúp đỡ. Chờ Liễu Mộng Vân giải thích một trận, Trương Tú Như mới dám xác định, Tô Dương thực sự thành tướng quân! Trương Tú Như lần thứ ba xác nhận: ͏ ͏ ͏ ͏

- Con trai, ngươi thành tướng quân rồi hả? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Là giống với Tần tướng quân đó hả? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không giống đâu mẹ, Tần tướng quân cao hơn ta một chút, hắn là trung tướng, ta là thiếu tướng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm giác như đang mơ, có chút không chân thực! ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói, ngươi mới rời khỏi không lâu, làm sao lại thành tướng quân? ͏ ͏ ͏ ͏

Ah! ͏ ͏ ͏ ͏

Mới vừa rồi còn nói hắn rời đi lâu như vậy, hiện tại lại cảm thấy, hắn rời đi không lâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn quanh biệt thự, quả quyết dời đi trọng tâm câu chuyện: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là do con trai của mẹ ưu tú thôi! Đúng rồi, Tiểu Tiểu đâu rồi mẹ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Con bé ra ngoài chơi với Tiểu Diệp rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần này trở về, ngươi còn muốn đi ra ngoài sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Con gần nhất bị điều đến Đông Nam Bộ Đại Tiều Thành đảm nhiệm chức Thành chủ, chỉ có thể ở nhà được tám ngày, sau đó con sẽ phải rời khỏi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vội vã như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có biện pháp, đó là trách nhiệm của con! Đông Nam Bộ bên kia cũng không thái bình, khoảng thời gian này có thể xuất hiện Hải thú triều, con không thể rời đi quá lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đột nhiên hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, Mẹ! Hay mọi người dời đến Thịnh Kinh thành đi? ͏ ͏ ͏ ͏

Thịnh Kinh thành, tuyệt đối an toàn hơn Xương Võ Thành nhiều. Từ nguyên soái, cùng với mấy vị tướng quân Liên bang đều thường trú ở Thịnh Kinh thành, bởi vì có bọn họ, Thịnh Kinh thành có thể nói là tường đồng vách sắt. Lấy thân phận bây giờ của Tô Dương, đem mẹ và em gái dời đến Thịnh Kinh thành cũng chỉ cần chào hỏi một tiếng với Thành Vệ Quân là được. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận