Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 842: Yến Hội, Thân Nham Nợ Ân Tình

Chương 842: Yến Hội, Thân Nham Nợ Ân Tình

Hách Nhân, Chúc Hiểu Sương cũng rót đầy cho mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thấy tâm tình Tô Dương không tốt, cũng rót một chén rượu. Trong yến hội, nàng không động đến một giọt rượu. Nói thật, nàng vẫn thích nước trái cây hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Vài chén rượu xuống bụng, chai rượu đã thấy đáy. Tô Dương xoa nhẹ đầu, vẫn là quá mức thanh tỉnh. Đối với tính kháng cồn mạnh cũng không phải chuyện tốt gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Chúc Hiểu Sương ở bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng không cần quá thương tâm, sinh ly tử biệt, vốn là bình thường! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không thương tâm, ta chỉ là không thoải mái, tên Thân Nham kia, lần trước tìm ta nhờ hỗ trợ tìm người, còn nói nợ ta một món nợ ân tình, về sau sẽ trả, kết quả hắn đã không còn. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hùng hùng hổ hổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tên hỗn đản này, hắn không giữ chữ tín! ͏ ͏ ͏ ͏

- Quen là tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần trước thuộc hạ mượn ta một khoản tiền, nói là tìm cô nương, bảo sau khi nhận lương sẽ trả ta. Lúc đó ta cảm thấy, tiền này có thể mượn, chờ tới kì phát lương của hắn, ta trừ vào đó cho hắn là được... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Kết quả thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Người không còn, tiền lương biến thành tiền tử, ta không dám khấu trừ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái chuyện cười này, cũng không buồn cười chút nào! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vốn cũng không phải chuyện cười. ͏ ͏ ͏ ͏

- Uống đi! Uống rỗng kho rượu của Tây Nam quân bộ luôn! ͏ ͏ ͏ ͏

Uống được nửa đêm, tân khách từng bước ly khai. Toàn bộ hội trường chỉ còn lại có Tô Dương, Liễu Mộng Vân, cùng với hai người Tần Bằng Trình và Mã Văn Hồng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương là cố ý kéo dài tới lúc này, Tần Bằng Trình cũng nhìn thấu Tô Dương có chuyện muốn nói. Lúc này, Tô Dương tâm tình hơi bình tĩnh lại. Bốn người vào thư phòng của Tần tướng quân, Tô Dương mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tần tướng quân, Tiểu Tri Chu của Vạn Dương thành có tới không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tình huống bên Phong quốc như thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Bằng Trình trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tình thế dường như không được tốt, thực lực con Thú Hoàng kia rất mạnh, chúng ta phái người qua điều tra, mọi thành thị đi qua đều bị nó công hãm. Thám tử của chúng ta cũng không dám thâm nhập. Chuyện này, nói không chừng ngươi cũng có công lao rất lớn. Từ sau khi ngươi rời khỏi, đàn Hung thú tri chu kia cũng không có xuất hiện nữa, đoán chừng là do ngươi áp chế được con Thú Hoàng kia khiến chúng thấy được thực lực của Tây Nam quân bộ chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Bằng Trình cho rằng, lúc đầu, Tô Dương ở Vạn Dương thành hầu như diệt toàn bộ quân đội tri chu do Thú Hoàng phái ra, làm ảnh hưởng kế hoạch tấn công của Thú Hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hung thú cũng là có trí khôn, chọn quả hồng mềm mà bóp không phải chỉ mỗi nhân loại biết. ͏ ͏ ͏ ͏

Một bên công hãm mấy tòa thành thị dễ như trở bàn tay. Bên kia, phái mấy đợt đại quân, đều là toàn bộ bị diệt, một thành phố đều không có đánh được, con Thú Hoàng kia nói không chừng vì vậy mới nổi lên ý tưởng chọn trái hồng mềm mà bóp. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nói tiếp, đây cũng là vận khí của Tây Nam Bộ. Đúng lúc tiểu đội số 13 của Tô Dương đến Vạn Dương thành trước, nếu như là những tiểu đội khác đi, phỏng chừng sẽ bị quân đoàn tri chu đánh cho không còn manh giáp. ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, rốt cuộc có phải công lao của Tô Dương hay không, này chỉ có thể đi hỏi con Thú Hoàng kia. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tây Nam quân bộ có dự định giết con Thú Hoàng kia không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Bằng Trình lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Dù sao con Thú Hoàng kia không ở trong phạm vi lãnh thổ Liên Bang, chúng ta tùy tiện xuất thủ dễ dàng tạo thành tranh cãi, nói không chừng còn có thể tạo thành bộ hạ tử vong. Lại nói Phong quốc bên kia, bọn họ có thể đối phó con Thú Hoàng kia, chỉ là có thể trả giá lớn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng hiểu được ý tưởng Tần tướng quân không sai. Vân quốc Liên Bang bọn họ không cần thiết đi quản chuyện bao đồng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nói, đám người Thủy quốc kia lên bờ bên Phong quốc. Kết cục như thế nào, Tô Dương không thèm để ý, ngược lại chỉ cần không nháo đến Vân quốc Liên Bang, vậy không thành vấn đề. Đầu năm nay, mỗi cái quốc gia, đều không rãnh quản chuyện linh tinh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, Mã phó đại đội trưởng, Trần Ly thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đột nhiên nghĩ đến, gián điệp Trần Ly của Tiểu Đội Khẩn Cấp số 13. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Tô Dương rời đi, chuyện liên quan đến gián điệp Trần Ly liền không đến phiên hắn xen vào. Vốn là Tô Dương còn muốn hỏi Hách Nhân, nhưng biết tin Thân Nham qua đời, hắn phiền muộn nên quên hỏi mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng lúng túng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trần Ly tẩu thoát rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không bắt được? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có, lúc đó cũng không có phòng bị, nàng trong lúc chấp hành nhiệm vụ thì tử trận, đợi tin nàng qua đời truyền đến, ta phái người đi tìm thi thể của nàng, phát hiện cái chết của nàng có chút kỳ quặc, rất có thể là cố ý che giấu tai mắt người khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng nhìn Tô Dương nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bất quá có thể khẳng định, nàng hướng về phía ngươi, ngươi ly khai Tây Nam Bộ không lâu thì nàng cũng rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận