Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 135: Thượng Thanh Thành Có Vấn Đề

Chương 135: Thượng Thanh Thành Có Vấn Đề

Đã muốn đi xa, thì buộc phải chịu nguy cơ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhuyễn Trùng liệt xa mỗi tháng sẽ đi qua Thất Tinh thành hai lần, lần lượt vào ngày mười ba và ngày hai mươi tám. ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên những chuyện bị trì hoãn xảy ra bất cứ lúc nào ͏ ͏ ͏ ͏

Bị trì hoãn một hai ngày, hai ba ngày là chuyện bình thường, không thích có thể không ngồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày mười năm hôm đó, Nhuyễn Trùng liệt xa không xuất hiện đúng hẹn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai ngày sau, nó mới thong dong đến muộn. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở ga tàu, nhiều công nhân bắt đầu tất bật bốc xếp hàng hoá. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà số ít những vị khách muốn rời Thất Tinh thành bắt đầu bước lên tàu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương, Phong Quang Diệu và Cát Lạc An, dưới sự chỉ huy của Hoắc Côn, khiêng hành lý lên tàu. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngồi bên cửa sổ, Tô Dương vẫy tay chào tạm biệt Trương Tú Như, Tô Tiểu Tiểu và Tô Uyển. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ca ca, cố lên! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, cố lên! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta để đồ ăn vặt trong rương của con, nếu đói có thể ăn... ͏ ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏ ͏

Chuyến tàu từ từ khởi hành. ͏ ͏ ͏ ͏

Những người thân đứng dưới ga tàu đã biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, trước mắt Tô Dương đã xuất hiện bức tường cao ngất của Thất Tinh thành, xuất hiện hình ảnh đồng ruộng đã khai hoang và cả những người nông dân đang bận rộn. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần xuất hành này là vì công chuyện, có trả phí công. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Tinh thành đã mua vé giường nằm mềm mại sang trọng cho bốn người. ͏ ͏ ͏ ͏

Bốn người dưới sự hướng dẫn của nhân viên thừa vụ, rất nhanh đã tìm được toa tàu số ba. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong toa tàu số ba có mười phòng đơn, có hai nhà vệ sinh có thể rửa mặt bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏

Mỗi người đều có một phòng đơn nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong phòng đơn có một chiếc giường lớn, một cái bàn, một cái ghế, một chiếc đèn bàn sử dụng tinh hạch. ͏ ͏ ͏ ͏

Muốn sử dụng đèn bàn, tự mình đặt vào tinh hạch của Hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vào đi phòng của mình, vừa đặt hành lý xuống giường, liền nghe thấy giọng nói bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hoắc Côn, hôm nay ngươi lại dẫn đội sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì tốt, chúng ta có thể đi Xương Võ thành uống một ly! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thành vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương có đến không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghe thấy có người nhắc đến mình, hơi nhướng tai lên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ nhất Thất Tinh thành chúng ta chính là hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ta nhớ không lầm, hắn mới mười bốn tuổi đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

“…” ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghe đến đây liền ngả xuống giường. ͏ ͏ ͏ ͏

Không còn cách nào, người ta quá ưu tú, đi đến đâu cũng có người hỏi đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thực Tô Dương cũng rất muốn che giấu! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhuyễn Trùng liệt xa không quá ổn định, luôn xóc nảy. ͏ ͏ ͏ ͏

Suy cho cùng nó không phải là đi trên một đường ray cố định, mà là chạy trong vùng hoang dã. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn sẽ thay đổi lộ trình bất cứ lúc nào tùy theo tình hình cụ thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Dương không quan tâm, cưỡi Bạo Phong chi ưng còn xóc nảy hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Không qua bao lâu, cửa phòng Tô Dương vang lên tiếng gõ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có chuyện gì sao, Đại đội trưởng? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đội ngũ tham gia thi đấu ở Tân An thành cũng đang ở trong toa tàu này, chúng ta đi chào hỏi, làm quen một chút đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Để đến Xương Võ thành, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, ít nhất phải mất một tháng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai bên phải ở cùng nhau một tháng, làm quen một chút cũng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Tô Dương ở trong hành lang, nhìn thấy đội ngũ tham gia thi đấu của Tân An thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Sắp xếp một chút với Thất Tinh thành, một vị Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp đưa theo ba thành viên tham gia. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự Thú sư trung niên tên là Hà Anh Trác, dáng người cao gầy, lưng rất thẳng, lời nói âm vang có lực. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba vị Ngự Thú sư của Tân An thành, hai nam một nữ, lầm lượt tên là Hoa Đạt, Bành An Quốc và Tiền Nhiễm. ͏ ͏ ͏ ͏

Thuần một sắc, đều là Ngự Thú sư Bạch Ngân cấp hạ phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi hai bên giới thiệu lẫn nhau xong, Tô Dương phát hiện hai nam một nữ đối diện đều tò mò nhìn mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoắc Côn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nói chuyện với Hà Anh Trác, sáu người các ngươi cứ tuỳ ý! ͏ ͏ ͏ ͏

Hoắc Côn rất không có trách nhiệm bỏ mặc đám người Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Hoắc Côn và Hà Anh Trác đi vào phòng, nữ Ngự Thú sư duy nhất ở Tân An thành, Tiền Nhiễm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, rất vui được gặp ngươi, ta đã từng nghe nói đến đại danh của ngươi ở Hối An thành! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng rất vui được gặp mọi người! ͏ ͏ ͏ ͏

Cát Lạc An có chút ngưỡng mộ nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn phát hiện, Tô Dương đến nơi nào đều rất nổi tiếng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tiền Nhiễm là nữ hài duy nhất trong số sáu người họ, dung mạo thân hình, nói sao cũng là trên mức trung bình! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Cát Lạc An có chút chua xót: Không phải thực lực mạnh hơn một chút, đẹp trai hơn một chút sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người nói chuyện một hồi, Tô Dương lấy cớ rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nằm trên giường, Tô Dương có chút khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Thời gian một tháng, hơi dài. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ngồi dậy, lấy ra một cuốn sách dày cộp “Những điều cần chú ý khi sinh tồn nơi hoang dã” từ trong hành lý. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là cuốn sách hắn đã chuẩn bị trước đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Muốn lang thang trong vùng hoang dã, buộc phải nắm vững kiến thức sinh tồn phong phú. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận