Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 540: Ngươi Nên Cảm Thấy May Mắn ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 540: Ngươi Nên Cảm Thấy May Mắn ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có chút kinh ngạc, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ngờ ta đã nổi danh đến vậy ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hoàn toàn không nghĩ tới, vị Tần thượng tá này lại có thể nói ra tên của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vẫn cho rằng, hiện tại hắn mới chỉ có chút danh khí ở khu vực Tây Nam. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá cắn răng nghiến lợi nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói chính xác ra là, vị Tần thượng tá này từng nghe nói đến tên Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Biết hắn có một con sủng thú thực vật hệ đặc biệt! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ là hắn ta không ngờ, nam tử bị hủy dung trước mắt này, lại chính là Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì theo hắn ta biết, Tô Dương vẫn còn là một vị thiếu niên mới mười sáu mười bảy tuổi... ͏ ͏ ͏ ͏

Cuộc nói chuyện của hai người, truyền vào trong tai số Ngự Thú sư còn lại đang đứng ở phía xa xa. ͏ ͏ ͏ ͏

Có Ngự Thú sư hiểu biết rộng kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì! Hắn thật sự là Tô Dương? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Cái tên Tô Dương này, thật ra rất phổ thông. ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn có thể là Tô Dương nào nữa? Ngự Thú sư thiên tài đệ nhất của Tây Nam quân bộ Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải hắn vẫn chưa trưởng thành sao? Không phải chỉ là Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp sao? Từ khi nào hắn đã biến thành cao thủ Tinh Diệu cấp rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đều là tin cũ rích rồi, lần trước khi ta nghe thấy thanh danh của hắn, hắn vừa mới tấn thăng đến Bạch Kim cấp! Không ngờ, bây giờ đã là Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp, còn một mình đánh cho Thành Vệ quân của Thịnh Kinh Tây Thành tàn phế... Cảm giác giống như đang nằm mơ vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực lực chiến đấu thế này, đã ép thẳng đến cường giả Vương cấp rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá biết, ngày hôm nay sợ rằng bọn họ sẽ không bắt được đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chưa tổn thất một con sủng thú nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà bọn họ, sủng thú trên người đã tổn thất quá nửa! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta không hiểu nổi, vì sao chỉ trong thời gian ngắn như vậy, thực lực của vị Ngự Thú sư thiên tài dương danh Tây Nam này, sao có thể bành trướng đến mức độ không thể tưởng tượng nổi như thế này. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn ta biết, mối thù giữa hai bên, xem như đã kết! ͏ ͏ ͏ ͏

Không chỉ có vậy... ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù bọn họ có thể đánh bại Tô Dương, bọn họ vẫn sẽ bị tổng quân bộ trách mắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì tổn thất quá lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

Huống chi, bọn họ còn không bắt được Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Hôm nay, nhất định là một trận chiến thảm thiết, lưỡng bại câu thương. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù là Tô Dương, hay là Thành Vệ Quân Tây Thành bọn hắn, không bên nào có thể thu lợi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đều phải gánh chịu trách nhiệm nên gánh! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến nguyên nhân gây ra chuyện này, gân xanh trên trán Tần thượng tá như muốn nổ tung. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta phẫn nộ hét lớn: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, chỉ vì một tên phó quan, ngươi thấy đáng giá không? ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng giá không? ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên là đáng giá! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cho rằng đáng giá, thì nó đáng giá! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hắn sẽ không trả lời như thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có kẻ ngốc mới trả lời thẳng thừng vấn đề của vị Tần thượng tá này. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù nếu nói, có thể khiến Liễu Mộng Vân cảm động khóc như mưa. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười lạnh hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy Tần thượng tá, ta hỏi ngươi, vì giúp đám người miệng thối, xả giận cho đám thanh niên bị trừng phạt nhỏ kia, khiến sủng thú của ngươi bị thương, đánh cược tài sản tính mệnh của thuộc hạ... Ngươi cảm thấy đáng giá sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Người nên gánh trách nhiệm không phải Liễu Mộng Vân! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ lại thì, cũng không phải chỉ mình Tô Dương hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Gần như tất cả Ngự Thú sư, đều nhìn về phía Tần thượng tá. ͏ ͏ ͏ ͏

Bao gồm cả cao thủ Tinh Diệu cấp lệ thuộc vào Thành Vệ Quân khu Tây Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều người trong số bọn họ, đều là phụng mệnh hành sự, căn bản không biết nguyên nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Trận chiến này, thật ra bọn họ cũng rất mơ hồ. ͏ ͏ ͏ ͏

Mơ mơ hồ hồ xông lên! ͏ ͏ ͏ ͏

Mơ mơ hồ hồ bị đánh tàn phế! ͏ ͏ ͏ ͏

- Khuôn mặt ta đây, rất xấu sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ vào khuôn mặt mình, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Người có khuôn mặt như ta, không nên ra khỏi nhà đúng không? Phó quan của ta, ra tay đã rất nể mặt các ngươi rồi, đổi lại là ta, ta sẽ trực tiếp rút lưỡi của nàng ta, sau đó để nàng ta nuốt vào! ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì Đại Địa Bạo Hùng rời khỏi cơ thể, hỏa độc trên người Tô Dương, vốn dĩ đã bị áp chế trong thời gian dài, bây giờ lại bắt đầu phát tác mãnh liệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Từng bắp thịt trên mặt hắn bị hòa tan, chảy xuống dưới như dịch thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Người ở chỗ này trông thấy, đều kinh hãi khiếp sợ! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Dương vẫn cắn răng, cố nén cơn đau kịch liệt, chỉ vào đám Ngự Thú sư Tinh Diệu cấp của Thành Vệ Quân Thịnh Kinh, dùng giọng khàn khàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi nên cảm thấy may mắn! May mắn vì ta đã hạ thủ lưu tình! ͏ ͏ ͏ ͏

Không ai cho rằng, câu này của Tô Dương là đang nói đùa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu hắn có thể vô thanh vô thức giết chết bảy tám phần sủng thú của bọn họ, hắn cũng có thể vô thanh vô thức, giết chết toàn bộ đám Ngự Thú sư này bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận