Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 679: Tai Tinh Sống?

Chương 679: Tai Tinh Sống?

Tô Dương cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm thấy nàng thật thú vị, ta muốn thấy xem xem nàng có thể mang tới vận rủi cho ta hay không, thuận tiện quan sát nàng một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ đúng là người tài gan lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai vị Thành chủ đại nhân, chồng ta chết thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏

Người nhà của một dong binh hỏi, nàng chính là là người đã đạp Hạ Na ban nãy, nhưng giờ đang ở trước mặt Mi Sơn và Tô Dương, nàng không dám làm càn. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xét về mặt chủ quan, Hạ Na thật sự không cố ý hại chết chồng ngươi, nhưng xét về mặt khách quan, đúng là nàng ta có trách nhiệm rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Người nhà kia gật đầu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân nói đúng, nàng có trách nhiệm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Như vậy đi! Ta sẽ bảo nàng bồi thường gấp đôi cho các người, mỗi dong binh được bồi thường hai triệu đồng Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta chấp nhận bồi thường! Chúng ta chấp nhận bồi thường! ͏ ͏ ͏ ͏

Người nhà kia vội vàng nói. Nàng biết Tô Dương định bảo vệ Hạ Na kia, bây giờ có được bồi thường đã rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cũng không thật sự muốn Hạ Na phải đền mạng, nàng chỉ muốn được bồi thường. Chồng nàng là một tên dong binh, là trụ cột của cả nhà, giờ hắn chết rồi, trong nhà không còn nguồn kinh tế chủ yếu nữa, mà nàng lại có con trái con gái cần nuôi dưỡng. Hai triệu, chỉ cần tiết kiệm một chút là có thể mua được một cửa hàng mặt tiền, công thêm trước kia cũng tích cóp chút ít, cả nhà nàng có thể cho thuê mặt bằng hoặc làm buôn bán lẻ, biết chi tiêu tằn tiện thì ít nhất cũng nuôi sống được cả nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng không phải ai cũng thỏa mãn với chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

Có một thiến niên mười ba tuổi đứng ra rống to: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không muốn bồi thường! Ta muốn nàng ta đền mạng! Trả mạng cha ta lại đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương âm thầm hạ lệnh cho Thất Thải Mê Huyễn Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nên suy nghĩ cho kỹ, ngươi cần tìm mọi cách để giác tỉnh thiên phú Ngự Thú Sư, ngươi còn có mẹ phải nuôi dưỡng. Trong chuyện này, Hạ Na có lỗi, nhưng lỗi không đáng chết, ngươi hãy cầm tiền bồi thường rồi học một nghề nào đó, hoặc buôn bán lẻ gì đó mà chăm sóc người nhà cho tốt. Tiếp tục sống như thế không tốt hơn sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Một người phụ nữ già nua đỏ mắt lôi kéo thiến niên kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp hơi tác động lên thiến niên kia một chút, thiến niên lặng lẽ cúi đầu, ai cũng không phát hiện ra Thất Thải Mê Huyễn Điệp đã ra tay. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả Mi Sơn cũng không nghĩ Tô Dương làm như vậy thì có vấn đề gì, bởi làm thế sẽ tốt cho cả đôi bên. ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na chết rồi, quả thực có thể giúp cho đám người nhà kia hả giận, nhưng sau khi hả giận rồi thì sao? Đám dong binh đó chết cũng đâu có để tiền lại, nếu Hạ Na chết thì ai bồi thường cho bọn họ? ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ, ta không có nhiều tiền bồi thường như thế. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta thừa biết ngươi là một con quỷ nghèo! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không thèm để ý nói, lại bảo: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần trước ta cứu ngươi một mạng, ngươi đã tặng ta Lục Ngọc Sơn Tủy để tạ ơn cứu mạng, không nhớ sao? Lục Ngọc Sơn Tủy đó giá trị vô cùng, nể mặt nó ta có thể tạm ứng tiền bồi thường cho ngươi trước, sau này ngươi lại kiếm tiền trả ta cũng được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói với người nhà của đám dong binh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi nghĩ xong chưa, nếu Hạ Na chết rồi, rất có thể sẽ không có tiền bồi thường đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

Có Thất Thải Mê Huyễn Điệp ảnh hưởng, cộng thêm tiền tài mở lối, lần này không còn ai phản đối nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Mi Sơn cũng đứng ra nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tốt lắm, các ngươi đã không phản đối, chuyện này liền quyết định như vậy, các ngươi tới trước phủ thành chủ đăng kí đi, bản thành chủ lấy danh dự ra đảm bảo, tiền bồi thường sẽ vào tay các ngươi không thiếu một xu! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn Hạ Na máu me đầy mặt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mi thành chủ, ngươi phái người đưa nàng đi sửa soạn lại một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Điền Tân Thành ăn một bữa cơm, lúc ở trên bàn cơm Tô Dương mới biết được vì sao Mi Sơn lại mạo hiểm đi cướp đoạt Hắc Dực Vân Hổ non, là để chuẩn bị Sủng thú cho cháu mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Con Mi Sơn không giác tỉnh được thiên phú Ngự Thú Sư, dưới sự sắp xếp của hắn, con hắn cưới một nữ Ngự Thú Sư, sau đó cháu hắn giác tỉnh được thiên phú Ngự Thú Sư. Năm nay cháu hắn đã 23 tuổi, là Ngự Thú Sư Hoàng Kim cấp. Vì bồi dưỡng cháu mình, hắn mới có ý tưởng đi càn quét ổ của Hắc Dực Vân Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Bữa cơm ăn được một nữa, Hạ Na được thuộc hạ của Mi Sơn đưa tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Khuôn mặt Hạ Na hơi tái nhợt, vết thương trên trán đã được băng bó lại. Nàng ăn mặc rất đẹp, còn mang thêm một đôi giày cao gót, khác hẳn kiểu ăn mặc lúc trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vừa vào cửa, Tô Dương đã ngửi được hương nước hoa vô cùng sang trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng ăn chút đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na bưng bát lên, bắt đầu ăn uống ngồm ngoàm. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi ăn cơm xong, Tô Dương nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mi thành chủ, đã thống kê xong tổng số tiền bồi thường cho nạn nhân chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận