Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 834: Thịnh Kinh, Từ Nguyên Soái, Giao Giai Tư Cho Ngươi

Chương 834: Thịnh Kinh, Từ Nguyên Soái, Giao Giai Tư Cho Ngươi

Tô Dương cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi bắt ta ngồi phòng làm việc, ta còn không chịu nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy là tốt rồi, đây mới là chuyện thanh niên nên làm! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái cười cười tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn về Giai Tư ngươi nghĩ như thế nào? Ta không tin ngươi bị sắc đẹp của nàng đánh gục, ta chỉ muốn biết suy nghĩ của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bày tỏ ý kiến của mình. Một thiên tài Ngự Thú Sư thiên phú dị bẩm mà bị phế bỏ thực sự là quá đáng tiếc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tính ra tính cách và sự quyết đoán của ngươi còn lớn hơn đám lão già chúng ta rất nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái than thở. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ sợ mà! Sợ Giai Tư kia trưởng thành sẽ tạo thành uy hiếp cho Vân quốc Liên Bang chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ nguyên soái, Giai Tư kia đã đánh một trận với phó quan của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Kết quả thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái hỏi. Hắn không tin Tô Dương lại nói nhảm ở trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phó quan của ta thắng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chắc chắn Giai Tư không phải cố ý thua chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không nghĩ Liễu Mộng Vân lại mạnh như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái lại nhịn không được cảm thán. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta còn tưởng rằng nàng chỉ giỏi về mặt phòng thủ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng phụ họa nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mấy năm gần đây, Liễu Mộng Vân trưởng thành rất nhanh! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn phải tận lực tỏ vẻ Liễu Mộng Vân trưởng thành là chuyện đương nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Để cho nàng ở lại bên cạnh ngươi thật đúng là lãng phí nhân tài! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể nói như vậy được! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là do ta dạy dỗ tốt chứ, trước đây Liễu Mộng Vân cũng không mạnh như vậy, cũng chỉ trong mấy năm đi theo ta, thực lực mới đột nhiên tăng mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Nguyên soái vừa nghĩ, Tô Dương nói cũng không sai! Hắn kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hóa ra thằng nhóc ngươi còn có bản lĩnh như vậy đấy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mắt nhìn của ta rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không biết xấu hổ nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Cái này căn bản không phải bí mật gì. Trước đây trong Đại Đội Khẩn Cấp Tây Nam quân bộ, sức quan sát của hắn mạnh đến mức khoa trương sớm đã được truyền tai nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng không phải là kiểu người thích "Giấu tài ". Hắn luôn tin rằng, chỉ khi biểu hiện ra giá trị bản thân mới có thể được người ta tôn trọng, mới sẽ không gây ra thị phi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì những ai biết hắn đều sẽ tôn trọng ý kiến của hắn, thậm chí còn lấy lòng, nịnh bợ hắn! Nói lời khó nghe một chút, coi như là làm quân cờ, hắn cũng muốn làm viên cờ quan trọng nhất. Chỉ cần ván cờ vẫn còn, hắn vẫn sẽ còn! ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, đánh tiếng trước cho đối phương biết, sau này bên cạnh hắn lại xuất hiện một thiên tài tên Hạ Na cũng sẽ không quá bất ngờ! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái trầm ngâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Giai Tư cũng bằng lòng ở lại bên cạnh ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nàng không có lựa chọn khác, chỉ có thể nhờ ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy hãy để cho nàng ở lại bên cạnh ngươi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ nguyên soái! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ nguyên soái cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cố gắng cống hiến vì Liên Bang đi, đây chính là lời cảm ơn lớn nhất đối với ta rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Ra khỏi phòng làm việc Từ nguyên soái, Tô Dương mới vừa xuất hiện ngoài tòa nhà, Giai Tư liền chạy tới. Thân phận của Giai Tư không thể tiếp cận tòa nhà này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Như thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành công! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Về sau ngươi ở bên cạnh ta, người nhà cùng thuộc hạ của ngươi sẽ do Đông Nam quân bộ sắp xếp, Tiền tướng quân rất dễ nói chuyện! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười vỗ vỗ bả vai thon gầy của Giai Tư: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần phải nói cảm ơn, về sau đánh nhau đừng qua loa lấy lệ là tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy ngày nay, Giai Tư gầy thật! ͏ ͏ ͏ ͏

- Yên tâm, ta sẽ không! ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ nguyên soái đã lên tiếng, về sau Vân quốc Liên Bang sẽ không có ai dám làm khó các ngươi chỉ vì thân phận nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói thật. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ cần ngươi cống hiến cho Liên Bang, chỉ cần không phạm pháp, ta đảm bảo ngươi và thuộc hạ, người nhà của ngươi sẽ không bị bắt nạt hay trách móc nặng nề, sở hữu đãi ngộ như người Vân quốc... Ta đảm bảo! ͏ ͏ ͏ ͏

Thịnh Kinh thành, bệnh viện đệ nhất quân khu! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dẫn Giai Tư đi gặp Thái Minh, xin gặp Thi Phàm Mộng. ͏ ͏ ͏ ͏

Năng lực tiêu hao sinh mệnh lực của bản thân và Ngự Thú Sư để chữa trị cho người khác của Sâm Chi Dương Linh vẫn giống như một cây gai đâm vào lòng Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không phải thánh mẫu, cũng không có quá nhiều sự đồng tình nhưng đối với những người hy sinh quên mình như Thi Phàm Mộng, hắn vẫn có kính ý! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên ngoài đình viện Thi Phàm Mộng vẫn có người bị thương chờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở chòi nghỉ mát nhà thuỷ tạ hắn nhìn thấy Thi Phàm Mộng, khí chất Thi Phàm Mộng vẫn dịu dàng như thế. Đương nhiên, sắc mặt của nàng vẫn trắng bệch trước sau như một, giống như tàn tro. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận