Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 468: Mùi Hôi

Chương 468: Mùi Hôi

Từng giọt mồ hôi, rỉ ra trên trán của Hà Cương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này còn có ai biết không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tạm thời vẫn chưa truyền ra ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏

Vị sĩ quan kia trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Người biết chỉ có Tô thiếu tá, Hách Nhân, Liễu phó quan, Đào thượng tá, Chu trung tá cùng với thuộc hạ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi quay về nói với Chu Vạn Sơn, kêu hắn tạm thời phong tỏa tin tức đã! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm ơn nhất định phải nói cho Tô thiếu tá, kêu hắn phải mau chóng bắt được tên gian tế kia, làm rõ ràng, rốt cuộc thì tên gian tế kia được thu hoạch được tin tức gì từ chỗ chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi thuộc hạ của Chu Vạn Sơn rời đi, Hà Cương tựa cả người ra sau ghế, chậm rãichâm một điếu thuốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Ai cũng hâm mộ hắn quyền cao chức trọng, nhưng ai nào biết, áp lực mà hắn phải gánh trên người? ͏ ͏ ͏ ͏

Cửa bị đẩy ra, Hà Cương mới giật mình khỏi trầm tư, hắn ngẩng đầu lên, trông thấy Vương phó quan đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương phó quan đặt ly trà xuống bàn làm việc trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tướng quân đại nhân, Tô thiếu tá phát hiện điều gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi phái người thông báo cho Tất Thắng tới đây, cứ nói là ta có việc gấp tìm hắn để thương lượng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, người mà Hà Cương tin tưởng nhất, vẫn là Tất Thắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại đội khẩn cấp, cũng là quân đội Ngự thú sư tinh nhuệ của Tây quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại đội trưởng của đại đội khẩn cấp - Tất Thắng, người mà Hà Cương tin tưởng nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người đã nhiều năm vào sinh ra tử ở trên chiến trường, là tình cảm giao hảo khắng khít. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương phó quan đi ra khỏi phòng làm việc của Hà Cương, quay về chỗ bí thư, lấy một phần văn kiện kẹp vào để nộp cho một vị phó quan khác, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đoàn phó quan, ta có việc gấp thông báo đến Tất đại đội trưởng, đây là sắp xếp hành trình của tướng quân, ngươi giúp ta chỉnh lại một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương ca, không thành vấn đề, cứ yên tâm giao cho ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm phiền rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phiền, không phiền gì cả! ͏ ͏ ͏ ͏

Hút xong một điếu thuốc, Hà Cương mới khát nước. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vươn tay ra, đang muốn bưng lấy ly trà, đột nhiên trông thấy mấy con Sủng thú đang chở người bay tới ở bên ngoài cửa sổ phòng làm việc... ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương trông thấy đám người Tô Dương, Chu Vạn Sơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đứng lên khỏi ghế, đẩy cửa phòng làm việc ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Đoàn phó quan hăng hái chạy tới hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tướng quân đại nhân, có việc gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương phó quan đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn đi tìm Tất đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn tự mình đi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương không nghĩ nhiều, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như Tô Dương qua đây gặp ta, cứ để cho hắn vào thẳng đây là được! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Hà Cương cũng rất cấp bách. ͏ ͏ ͏ ͏

Gián điệp nằm vùng bên trong cao tầng của Tây quân bộ, khiến cho hắn như nghẹn ở cổ họng! ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng không khi hắn cũng sẽ không vừa trông thấy Tô Dương mà đã đích thân chạy đến. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, tướng quân đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng đúng lúc này, Tô Dương xuất hiện ngay ở bên ngoài nhà lầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biến mất trong nháy mắt, lại thoáng chốc xuất hiện ngay trước mặt Hà Cương. ͏ ͏ ͏ ͏

Đồng tử của Hà Cương co rụt lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Không gian hệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Không gian thuấn di! ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù hắn đã biết trước rằng Tô Dương có một con Sủng thú không gian hệ trân quý. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng bất chợt trông thấy kỹ năng thuấn di, vẫn khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biết rõ, loại năng lực này có ý nghĩa như thế nào trong chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng Hà Cương là ai, hắn nhanh chóng khôi phục sự bình tĩnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu giáo, là chuyện gián điệp kia có gì tiến triển sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Có đầu mối quan trọng! ͏ ͏ ͏ ͏

Giọng nói của Hà Cương nghiêm túc, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể tìm được người không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hẳn là có thể, thế nhưng cần Hà tướng quân phối hợp! ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt của Hà Cương lộ ra vẻ mừng rỡ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn trông thấy đám người Chu Vạn Sơn cũng chạy tới, vì vậy liền nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nơi đây không phải là chỗ để nói chuyện, chúng ta đi vào phòng làm việc rồi nói sau! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương vừa mới đi vào trong phòng làm việc, Tô Dương theo sát phía sau, đám người Chu Vạn Sơn cũng đi theo vào. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhẹ nhàng đẩy cửa khép lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi đã khổ cực rồi, ngồi xuống cả đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bối người ngồi xuống trên ghế sa lon đối diện bàn làm việc của Hà Cương. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương ngồi xuống ghế, nhìn Tô Dương anh tuấn trẻ tuổi, càng nhìn hắn, lại càng cảm thấy hắn thuận mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói thử xem, phối hợp như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Biết được Tô Dương đã tìm được đầu mối quan trọng, còn năm chắc sẽ bắt được gián điệp, trong lòng Hà Cương thoáng buông lỏng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hà tướng quân, là như vậy, ta cần ngươi tập hợp những cao tầng vẫn còn ở Nghi Lan thành lại... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói rồi, không nhịn được mà hít mũi một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ngửi thấy một mùi hôi thối rất nhạt. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vừa nói, vừa nhìn xung quanh bên trong phòng làm việc, không có phát hiện bất kỳ khác thường gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận