Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 330: Các Ngươi Hỏi, Ta Trả Lời

Chương 330: Các Ngươi Hỏi, Ta Trả Lời

Trại huấn luyện của lớp 2 năm ba, hơn 30 học sinh đang tập hợp một chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghe nói hôm nay có người của Đại Đội Khẩn Cấp đến giảng bài cho chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật vậy chăng? Ngự Thú sư của Đại Đội Khẩn Cấp? Vậy chắc chắn là rất mạnh rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nghe nói Đại Đội Khẩn Cấp rất nguy hiểm, mẹ ta không muốn để cho ta đi... ͏ ͏ ͏ ͏

- Người của Đại Đội Khẩn Cấp thì sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Có kẻ tỏ ra khinh thường, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chẳng qua là một đám binh quèn mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Người nói lời này đã khiến học sinh cả lớp chú ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Đội Khẩn Cấp có địa vị cực cao trong toàn Tây Nam Bộ, cho dù có người không thích bọn họ thì cũng không dám nói rõ. Đây là một kiêng kỵ! ͏ ͏ ͏ ͏

Có một học sinh cau mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có ý gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Học sinh kia khoát tay cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta chỉ đùa một chút, chỉ đùa một chút thôi, các ngươi không cần để ý! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đừng cho rằng nhà mình có chút tiền dơ bẩn đó thì đắc ý nhé! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng thế, nếu không có Đại Đội Khẩn Cấp, ngươi nghĩ nhà ngươi còn làm ăn được sao? ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Học sinh kia sắc mặt khó coi, nhưng lại không tiện phản bác, hắn luôn cảm thấy, mình mới là người thanh tỉnh nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Trách nhiệm của Ngự Thú sư gì đó, chính là bảo vệ gia viên, chính là thủ hộ bình dân... ͏ ͏ ͏ ͏

Lỗ tai hắn đều đã nghe đến chán ngán! ͏ ͏ ͏ ͏

Căn bản hắn cũng không tin mấy lời này của Tây Nam Quân Bộ kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự Thú sư chính là cường giả, chính là người trên người, chính là phải có quyền lực muốn làm gì thì làm. ͏ ͏ ͏ ͏

Người sống, hẳn là vì mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn thấy, lựa chọn tòng quân nhập ngũ, đều là một đám ngốc! ͏ ͏ ͏ ͏

Ở dưới sự hướng dẫn của ba vị lão sư, Tô Dương đi vào trong trại huấn luyện, gặp được học sinh năm ba lớp hai, của Võ Xương thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy bọn họ, Tô Dương liền nghĩ tới đồng học ở Thất Tinh thành của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vừa mới xuất hiện, thì có học sinh ban ba nhận ra hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trời ạ! Vậy mà là Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

- Dáng vẻ Tô Dương mặc quân phục rất là đẹp trai! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy mà là Tô Dương, thần tượng của ta nha! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bên trên đầu giường ta treo áp – phích của hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta muốn chụp ảnh chung với hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe mất cái tiếng hoan hô này, Tô Dương hơi có chút tự hào. ͏ ͏ ͏ ͏

Bất quá biểu hiện của hắn vẫn rất là bình tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhằm về phía những học sinh đang vẫy vẫy tay này, lấy thanh âm bình tĩnh ung dung nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chào mọi người, ta là Tô Dương, đương nhiệm chức vụ tiểu đội trưởng đại đội khẩn cấp thứ mười bốn, chương trình học sáng hôm nay, là ta phụ trách, rất hân hạnh được gặp mọi người! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không có quên nhiệm vụ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệm vụ của hắn rất đơn giản, chính là tuyên truyền Tây Nam Quân Bộ với những thiếu niên này. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được Tô Dương tự giới thiệu, đồng học của năm ba ban hai lại kinh hô một hồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì, tiểu đội trưởng khẩn cấp thứ mười bốn? ͏ ͏ ͏ ͏

- Khẩn cấp tiểu đội trưởng, ít nhất phải là thực lực Ngự Thú sư Bạch Kim cấp a! ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao có khả năng? Quá biến thái! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nhớ được, nửa năm trước, Tô Dương cũng chỉ là Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp thôi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Lão sư ban hai lớn tiếng hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mọi người im lặng một chút, nghe Tô lão sư nói chuyện! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, học sinh ban hai đều an tĩnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tất cả mọi người ngồi xuống a! ͏ ͏ ͏ ͏

Điều kiện của trại huấn luyện Xương Vũ thành, so với Thất Tinh thành tốt hơn một chút, có từng cái ghế dài chỉnh tề đều do xi măng tạo thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy Tô Dương ngồi xuống, học sinh còn lại của ban hai cũng ngồi xuống theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn chú ý tới, ánh mắt của rất nhiều học sinh ban hai nhìn hắn, đều hơi có chút cuồng nhiệt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần giảng bài này, kỳ thực ta cũng không biết nên giảng thứ gì, nói không chừng tiền bối trước kia của ta đều đã nói qua với các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương suy nghĩ một chút rồi nói, ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi có cảm giác hứng thú với cái gì không? Chỉ cần không đề cập tới vấn đề riêng tư, chỉ cần không ở trong điều lệ bảo mật, ta đều có thể nói một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói chuyện rất tuỳ ý, tất cả học sinh ban hai đều có thể cảm nhận được sự tự tin mạnh mẽ của Tô Dương, cùng với cái loại khí thể trầm ổn như có như không phát ra từ trên người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Loại khí thể này, dù là cha chú bọn họ, khả năng là cũng chưa từng sở hữu. ͏ ͏ ͏ ͏

Một nữ hài tử nhấc tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô lão sư, ta có vấn đề muốn hỏi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hỏi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy đối phương phải đứng lên, Tô Dương khoát tay một cái nói, ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngồi xuống hỏi là được rồi, bây giờ không phải là ở trong quân doanh, tuỳ ý là được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô... Lão sư, ngươi rốt cục là bao lớn? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn học sinh phía dưới quy củ nghe mình nói chuyện, nhịn không được cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Gần mười lăm đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận