Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 307: Các Ngươi Đều Đã Lớn, Nên Tự Đi Thăng Cấp

Chương 307: Các Ngươi Đều Đã Lớn, Nên Tự Đi Thăng Cấp

Tô Dương để tay lên trên cổ U Minh Huyễn Ảnh Miêu, nó liền run bắn lên một cái, cũng đúng lúc đó, Tô Dương phát hiện độ trung thành của U Minh Huyễn Ảnh Miêu đối với Liễu Mộng Vân lại tăng thêm 5 điểm! ͏ ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, hắn đúng là có thiên phú Thuần Thú Sư. ͏ ͏ ͏ ͏

U Minh Huyễn Ảnh Miêu ngoan ngoãn ghé vào trên người Tô Dương, để mặc hắn vuốt ve. Liễu Mộng Vân ngồi ở phía sau thu tất cả hình ảnh này vào trong mắt, cô có hơi ghen tị với Tô Dương. Tính cách của U Minh Huyễn Ảnh Miêu rất độc, lại hoang dã, Liễu Mộng Vân thu phục nó lâu như vậy, lại chưa một lần được vuốt ve nó. ͏ ͏ ͏ ͏

U Minh Huyễn Ảnh Miêu ở trong lòng Tô Dương quay đầu qua nhìn về phía Liễu Mộng Vân, nó phát một tín hiệu cầu cứu tới Liễu Mộng Vân, nhưng cô lại thờ ơ, chỉ hơi an ủi nó một chút, khuyên nó thuận theo Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Con mèo nhỏ kia thật thê thảm! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong thân thể Liễu Mộng Vân, Băng Nguyệt Tinh Linh có chút hả hê nói: “Nó cũng dám trêu chọc Tô Dương, đầu cũng suýt bị bóp bể” ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh có quan hệ khá tốt với Liễu Mộng Vân, nên cũng có phần chướng mắt U Minh Huyễn Ảnh Miêu. ͏ ͏ ͏ ͏

“Ừm!” ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lên tiếng trong đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nhỏ giọng nói: “Liễu Mộng Vân, ngươi có cảm thấy nhiệt độ không khí này có hơi cao không? “͏ ͏ ͏ ͏

“Cái này...” ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệt độ không khí cao... ͏ ͏ ͏ ͏

Câu nói này thoạt nghe cứ như một lời tán gẫu vu vơ, nhưng Liễu Mộng Vân hiểu rất rõ tính tình Băng Nguyệt Tinh Linh. Từ trước đến nay, Băng Nguyệt Tinh Linh chưa từng tán gẫu vô nghĩa với cô bao giờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đùa giỡn U Minh Huyễn Ảnh Miêu một hồi, liền phát hiện mặt trời lên cao, nhiệt độ chậm rãi nóng lên. Đúng lúc đó, hắn cảm giác bên người có một làn gió mát thổi tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương xoay đầu, chỉ thấy Liễu Mộng Vân đang cúi đầu nhìn chằm chằm bản đồ, trên người cô bốc lên sương trắng nhàn nhạt. ͏ ͏ ͏ ͏

Bôn ba một ngày, xây dựng cơ sở tạm thời nghỉ ngơi một đêm. ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng ngày thứ hai, lúc Tô Dương xuất phát, không chỉ triệu hoán ra Bạo Phong Chi Ưng, mà hắn còn đem Thất Thải Mê Huyễn Điệp và Hư Không Du Linh đặt lên trên lưng Bạo Phong Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi cũng đã là sủng thú trưởng thành, nên học được cách tự mình đánh quái thăng cấp... Phải làm thật tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dặn dò Bạo Phong Chi Ưng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trên không trung, chứng kiến đối thủ thích hợp thì không cần khách khí, cứ để cho Hư Không Du Linh hoạt động một chút, ngươi phải dẫn dắt nó nhiều, nhưng ngươi cũng phải chú ý tình huống nguy hiểm chung quanh, được không? ͏ ͏ ͏ ͏

Bạo Phong Chi Ưng gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạo Phong Chi Ưng cùng Đại Địa Bạo Hùng là hung thú vừa lòng Tô Dương nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngồi trên lưng Hắc Hổ Ưng, nhàn nhã vuốt ve U Minh Huyễn Ảnh Miêu, hưởng thụ điều hòa nhân tạo, thỉnh thoảng còn có thể nghe được thanh âm nhắc nhở thu hoạch kinh nghiệm. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây mới là thời gian mà Tô Dương mong muốn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, có thể chúng ta sẽ chạy tới Khánh Phong Thành trước! ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, Liễu Mộng Vân kề sát Tô Dương, chỉ vào bản đồ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ba ngày sau, chúng ta có thể chạy tới Khánh Phong Thành, vừa vặn có một đoàn tàu chạy ngang qua Khánh Phong Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngón tay Liễu Mộng Vân trượt theo lộ tuyến màu đen trên bản đồ: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mà đúng lúc, đoàn tàu này cũng muốn đến An Long Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghiêm túc gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Suy nghĩ của ngươi cũng không sai, nhưng chúng ta không thể ngồi trên đoàn tàu đó, nếu đi Khánh Phong Thành, hành tung tiếp theo của chúng ta sẽ bị bại lộ, ta không muốn để phía bên An Long Thành kia chuẩn bị sẵn sàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá nói rất có lý, là ta thiếu suy tính! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có gì, nhưng lúc chúng ta trở về thì có thể ngồi đoàn tàu này được. ͏ ͏ ͏ ͏

Mười bảy ngày trôi qua, ngay tại thời điểm sắp đến An Long Thành, Hư Không Du Linh lại thăng cấp lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Hư Không Du Linh của ngươi thăng cấp đến Hoàng Kim trung phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Hư Không Du Linh của ngươi lĩnh ngộ kỹ năng mới - Thuấn Gian Di Động!” ͏ ͏ ͏ ͏

Thuấn Gian Di Động, tuyệt đối phi thường lợi hại, là một kỹ năng thực dụng có thể dịch chuyển vị trí. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nói tiếp, Hư Không Du Linh Hoàng Kim cấp lĩnh ngộ kỹ năng so với các sủng thú cùng đẳng cấp khác có hơi ít hơn, cũng chỉ có bốn kỹ năng, trong khi nếu nói về tiềm lực thiên phú, thì Hư Không Du Linh tuyệt đối thuộc nhóm đứng đầu. Nhưng ngẫm lại về độ khó khi khống chế Không gian hệ, Tô Dương hoài nghi rất có thể những Không gian hệ hung thú khác cũng giống như Hư Không Du Linh, có vấn đề thiếu kỹ năng vào sơ kỳ. ͏ ͏ ͏ ͏

Màn đêm buông xuống, nếu như buổi tối tiếp tục đi đường, bọn họ có thể đến An Long Thành trước nửa đêm để nghỉ ngơi, thế nhưng Tô Dương vẫn hạ lệnh, cho toàn bộ thành viên của Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 nghỉ ngơi một ngày ở dã ngoại trước. Bởi vì sự tình có chút khẩn cấp, nên gần đây tiểu đội đều là đi ba ngày nghỉ một đêm, dù là Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp cũng không chịu nổi kiểu dày vò này. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận