Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 824: Sự Bất Đắc Dĩ Của Giai Tư

Chương 824: Sự Bất Đắc Dĩ Của Giai Tư

Giọng nói của Tịch Dao mang theo ý cầu xin: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể nói trước cho ta biết sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Gương mặt xinh đẹp của nàng phối hợp với dáng vẻ giả vờ đáng thương, nếu như là nam nhân bình thường nói không chừng đã trực tiếp thỏa hiệp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân bên cạnh khuyên nhủ: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, Tịch Dao, Thành Chủ đại nhân có việc bận phải đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thôi được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao cũng không biết làm sao với Tô Dương, cũng chỉ có thể nghe Liễu Mộng Vân khuyên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Giai Tư, ngươi tạm thời ở lại Thành Chủ Phủ với Liễu phó quan đi.. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư gật đầu. Đây là lý do nàng chưa ra cửa với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Cả một ngày Giai Tư đều đi theo Liễu Mộng Vân, nhìn Liễu Mộng Vân nghiêm túc xử lý sự vụ lớn nhỏ trong Đại Tiều Thành. Điều này khiến Giai Tư cảm giác có chút buồn chán. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây mặc dù nàng là quốc chủ Thủy quốc nhưng quyền lực trên tay không lớn, việc nhỏ không cần phải làm, việc lớn cũng không đến tay, ví như việc cướp đoạt nhân khẩu và di chuyển tới thâm hải, đều không tới lượt nàng lên tiếng. Việc của Giai Tư, cơ bản chính là làm cho bản thân mạnh lên, làm biểu tượng tinh thần của Thủy quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cho dù không nói chuyện, Giai Tư cũng chỉ có thể kiềm chế tính tình nhịn lại. Đến lúc tan việc, Giai Tư theo Liễu Mộng Vân, Hạ Na trở về biệt thự. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Giai Tư rốt cuộc nhịn không được hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, Tô Thành chủ chuyện gì cũng vứt cho ngươi, khi nào thì ngươi tu luyện thế? ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra thì Giai Tư cũng rất hiếu kỳ Liễu Mộng Vân tu luyện thế nào, bồi dưỡng Sủng thú ra làm sao. Nếu như là cách mà Ngự Thú Sư bình thường bồi dưỡng Sủng thú, nàng chắc chắn không có hứng thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu như là Liễu Mộng Vân thì nàng rất là tò mò. ͏ ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng ngoại trừ chọn Sủng thú tiềm lực ưu tú ký kết khế ước ra, bồi dưỡng Sủng thú cũng vô cùng quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Thủy quốc bọn họ, rất nhiều đại gia tộc trải qua trăm năm tích lũy đều tìm tòi ra được một phương pháp bồi dưỡng Sủng thú hoàn chỉnh, xem như bí mật gia tộc. Tương tự, hoàng tộc bọn họ cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư muốn nhìn một chút xem có thể ở chỗ Liễu Mộng Vân học được tí gì hay không. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tu luyện? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân ngẩng đầu nhìn Giai Tư: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thời gian rồi hãy nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Khi nào thì ngươi có thời gian? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết, phải xem lúc nào thì Thành Chủ đại nhân rảnh rỗi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy nếu như Tô Thành chủ không rảnh rỗi thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là phó quan của Thành Chủ đại nhân, hắn không ở đây, sự việc trong Đại Tiều Thành chỉ có thể do ta tiếp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói một cách chắc nịch: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại Tiều Thành, vẫn nên lưu lại một vị Vương Giả cấp cường giả trấn thủ, tương đối an toàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư hơi khó có thể tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói cách khác, nếu như Tô Dương không trở lại, ngươi liền không tu luyện? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn sẽ tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có đôi khi thư thả, có thể ở gần Đại Tiều Thành giết Hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư nhìn chằm chằm Liễu Mộng Vân, ánh mắt kia khiến Liễu Mộng Vân có chút sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta thật không biết, ngươi tu luyện thế nào lên đến Vương Giả trung phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thỉnh thoảng tu luyện một chút là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

“…” ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như Liễu Mộng Vân không nói khoác, như vậy thiên phú Ngự Thú Sư của nàng hẳn còn phải tốt hơn nàng nhiều. Hơn nữa thoạt nhìn Liễu Mộng Vân không giống như là người khoác lác lung tung. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư hít một hơi thật sâu. Nàng thật sự đã bị đả kích. ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na bên cạnh thấy Giai Tư ủ rũ cúi đầu giống nàng, trong lòng mới dễ chịu hơn tí. Tiếp đó, trong thời gian nửa tháng, Giai Tư thật sự thấy rõ, Liễu Mộng Vân quả thật không khoác lác, nàng thật đúng là không tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Trọn nửa tháng, nàng chỉ ra cửa săn giết Hung thú một lần. Điều này làm cho Giai Tư cảm giác đã bất đắc dĩ, lại chấn động. ͏ ͏ ͏ ͏

Loại bất đắc dĩ này thật giống như một học bá cực kỳ khắc khổ nỗ lực để vào một trường học mới, gặp phải một vị học thần cả ngày đi học ngủ ngon, tan học liều mạng chơi không học tập, mỗi năm học kiểm tra đều được hạng nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư thật sự phục Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Song Sinh Chi Tử của ngươi, thăng cấp đến Bạch Kim hạ phẩm." ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Song Sinh Chi Tử của ngươi lĩnh ngộ kỹ năng Giải Khai Độc Thuật.” ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Song Sinh Chi Tử của ngươi lĩnh ngộ kỹ năng Vong Linh Khôi Phục.” ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Song Sinh Chi Tử của ngươi lĩnh ngộ kỹ năng Vong Linh Thao Túng.” ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống, Tô Dương suýt quỳ rạp trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Nửa tháng nay, hắn chỉ có mỗi ngày lúc ngủ mới trở lại Đại Tiều Thành. Thỉnh thoảng hắn cũng cũng sẽ tranh thủ chút thời gian đi ra ngoài với Liễu Mộng Vân đi dạo hóng gió biển. ͏ ͏ ͏ ͏

Là thật sự hóng gió, hai người ngồi sát nhau hứng giỏ biển ngắm sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận