Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 376: Dương Vạn Trung Bị Lừa

Chương 376: Dương Vạn Trung Bị Lừa

Hắn mở to mắt ra nhìn ba người giúp việc ở trước mắt, một nữ đầu bếp, một người làm vườn cùng một tài xế. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây chính là trợ thủ mà quân bộ phái tới? ͏ ͏ ͏ ͏

Cmn đều là người thường! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có người làm vườn và tài xế trông khá hơn một chút, tốt xấu gì cũng coi như là lão binh xuất ngũ. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn bốn người phụ nữ này thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải Dương Vạn Trung kỳ thị phụ nữ, vấn đề là hắn ở đây để chấp hành nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Dương Vạn Trung đã nhận ra vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn phát hiện ra dường như mình đã hiểu những lời kia của Tần Bằng Trình! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, cửa biệt thự bị mở ra, một cô gái nhỏ khoảng mười bảy, mười tám tuổi có hơi bụ bẫm, khi cười lên rất đáng yêu đi đến. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thanh Vân, tại sao ngươi lại ở chỗ này? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tới chăm sóc tổ phụ nha! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân là một trong những chắt gái của Dương Vạn Trung. ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân được Dương Vạn Trung thương yêu nhất, bởi nàng là đứa con duy nhất mà cháu trai nhỏ để lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Mỗi lần Dương Vạn Trung trở về Dương gia đều rất cưng chiều nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi tới nơi này rất bất tiện! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chấp hành nhiệm vụ nha! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Vạn Trung nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Biết mà ngươi còn tới làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là tới chăm sóc tổ phụ! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tới chăm sóc tổ phụ, tổ phụ chấp hành nhiệm vụ, cái này có quan hệ gì với nhau sao? Ta lại không trì hoãn nhiệm vụ của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng là không có mâu thuẫn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ một chút, tại sao ngươi biết ta tới đây chấp hành nhiệm vụ? ͏ ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc Dương Vạn Trung đã bắt được trọng điểm! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân hơi chột dạ vặn ngón tay, không dám nhìn thẳng vào mắt Dương Vạn Trung! ͏ ͏ ͏ ͏

- Dương gia đều biết? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hì hì! Chúng ta đều biết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết ngay... Sao hôm qua các ngươi lại không một người nào khuyên ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Khuôn mặt Dương Vạn Trung đều đỏ lên vì tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhất định là Tần Bằng Trình nói cho các ngươi đúng không? Tên khốn kia cũng dám tính kế ta, ta sẽ không để yên cho hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tổ phụ, xin bớt giận! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tổ phụ yên tâm, nhà chúng ta đều ủng hộ tổ phụ chấp hành nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân không nhắc tới thì thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa nhắc tới, Dương Vạn Trung lại càng tức giận! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy hắn cần phải đi quân bộ nói lý lẽ với Tần Bằng Trình. ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, chuông cửa vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân đi ra mở cửa, sau đó nhìn thấy một vị thanh niên anh tuấn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin chào, xin hỏi chỗ này là nơi ở của Dương thượng tá sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương à! Vào đi! Tổ phụ của ta ở nhà! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân liếc mắt một cái liền nhận ra vị thiên tài cực kỳ nổi tiếng ở Tây Nam quân bộ này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy vậy, Dương Vạn Trung lập tức nguôi giận đi một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này Tô Dương đến hỏi thăm là do nhận được thông báo của quân bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Người của quân bộ nói cho hắn biết vì bảo vệ mẹ và muội muội của hắn được an toàn, quân bộ đã đặc biệt sắp xếp một vị cường giả Vương Giả cấp có kinh nghiệm phong phú, thân kinh bách chiến, đến ở sát nhà hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mới vừa biết được tin tức, thật sự cảm thấy được đối đãi tốt mà kinh sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở trong Tây Nam quân bộ, e rằng chẳng có mấy vị Vương Giả cấp Ngự Thú sư! ͏ ͏ ͏ ͏

Đó đều là lực lượng cấp chiến lược! ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả là Tây Nam quân bộ còn trực tiếp sắp xếp một vị tới bên cạnh nhà hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Người ta đã đến ở cạnh nhà mình rồi, theo lễ phép thì Tô Dương nhất định phải tới hỏi thăm! ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa người báo tin cũng nhắc nhở hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Vì vậy Tô Dương mang theo một chút hoa quả trân quý, cùng với rượu mà thành chủ Kinh Lương của Thạch Vân Thành đưa cho hắn, đến hỏi thăm Dương Vạn Trung. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Vạn Trung nghe thấy người tới là Tô Dương, cũng đè lửa giận ở trong lòng xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn còn không đến mức giận chó đánh mèo lên hậu bối bởi vì chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy người trẻ tuổi như Tô Dương, Dương Vạn Trung như thấy được bản thấy lúc còn trẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Cộng thêm vốn dĩ đã có hảo cảm với Tô Dương, hắn nhìn Tô Dương càng nhìn càng thấy thuận mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao lại còn mang quà đến đây? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tới thăm tiền bối! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn thấy dáng vẻ gầy nhỏ thương lão của Dương Vạn Trung, cũng không dám có ý xem nhẹ đối với Dương Vạn Trung. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù Vương Giả cấp Ngự Thú sư có già thì cũng là Vương Giả cấp Ngự Thú sư! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần một cái nhấc tay thì chính là bảy con hung thú Vương Giả cấp, có thể tiêu diệt một tòa thành trì dễ như trở bàn tay! ͏ ͏ ͏ ͏

- Mời ngồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Thanh Vân nhiệt tình bắt chuyện, mời Tô Dương ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thấy khách tới chơi sao? Nhanh đi pha trà! ͏ ͏ ͏ ͏

Lần ngồi xuống này của Tô Dương chính là ngồi tới buổi chiều, mặt trời xuống núi! ͏ ͏ ͏ ͏

Bữa trưa cũng là dùng ở nhà Dương Vạn Trung, còn trực tiếp uống hết hũ rượu kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận