Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 624: Đun Nước, Luộc Trứng ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 624: Đun Nước, Luộc Trứng ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp lắc đầu, đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai linh hồn đơn thuần và thuần túy, năng lượng sinh mệnh kia, tuy tính cách có chút dịu dàng, nhưng không phải dễ bắt nạt, còn năng lượng tử vong, lại có tính cách vô cùng táo bạo cố chấp, hai bên trời sinh tương khắc, có mùi vị của kẻ thù! ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn chúng nội đấu, cũng sẽ tiếp tục tiêu hao năng lượng, năng lượng sinh mệnh đã bổ sung cho chúng, có một phần đều dùng để nội đấu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói với chúng, tất cả yên lặng lại cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp thận trọng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cả hai đều có ý thức quá đơn giản, thù hận quá sâu… Không nghe! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương tức giận đến mức muốn chửi ‘mẹ kiếp’! ͏ ͏ ͏ ͏

Hai tên này, đúng là ăn no rững mỡ! ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng sinh mệnh lực của một con hung thú Bạch Ngân cấp bị Song Sinh Chi Tử hấp thu, Tô Dương thấy trên vỏ trứng Song Sinh Chi Tử, màu đen từ từ nhuộm đầy khu vực màu xanh, bên phía màu xanh nhạt cũng không hề nhân nhượng, đi xâm chiếm ngược lại khu vực màu đen. ͏ ͏ ͏ ͏

Theo thay đổi và phân bố của màu sắc bên trên vỏ trứng, Tô Dương có thể thấy được, hai bên đang giằng co nhau. Kết quả chiến đấu, đương nhiên là lưỡng bại câu thương. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa liếc nhìn thuộc tính của trứng Song Sinh Chi Tử. ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy một hàng chữ tên gọi phía sau của Song Sinh Chi Tử “Nhanh chóng tan vỡ…”, Tô Dương tức giận đến mức nổi trận lôi đình! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mặt lạnh, cầm nồi lớn lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn múc đầy nước trong nồi lớn, nhóm củi khô bắt đầu nấu nước. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp ôm trứng Song Sinh Chi Tử, lẳng lặng nhìn Tô Dương. Nước, nhanh chóng sôi lên! ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếng kêu ùng ục ùng ục cùng với hơi nóng bốc lên cuồn cuộn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bỏ trứng vào đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ ngồi xổm trước đống lửa, chỉ vào chiếc nồi lớn kia rồi nói với Thất Thải Mê Huyễn Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp nhìn quả trứng hung thú màu xanh nhạt trong lòng, nhẹ nhàng bỏ trứng vào trong nước sôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Quả trứng kia rất lớn, nước sôi vừa vặn bao phủ cả quả trứng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ nhân muốn luộc trứng sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn chúng cứ tiếp tục nội đấu, sớm muộn gì cũng tiêu đời, chúng ta giúp chúng nó bổ sung sinh mệnh lực, đều là công cốc! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lại thêm một khúc gỗ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thay vì chờ chúng biến thành tử thai, thà rằng thừa dịp chúng còn sống, còn tươi mới, nấu chúng lên, tự khao chúng ta, cũng không uổng công mấy ngày nay chúng ta bồi dưỡng chúng… Cái này gọi là cắt lỗ đúng lúc! ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Thải Mê Huyễn Điệp gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nó rất thông minh, hiểu được đạo lý trong lời Tô Dương nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Nó cách xa cái nồi kia, nhẹ nhàng ôm lấy Tô Dương từ phía sau… ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ nhân, có thể đừng nấu chín như vậy được không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta thích hút chất lỏng trơn… ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn nên nấu chín hết đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đến lúc đó, lòng đỏ trứng sẽ thành bột, ta cho ngươi thêm chút nước đường là được rồi, nói không chừng đây là quả trứng có hai lòng đỏ đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt trời lặn về hướng tây, trong rừng rậm xa xa của Đại Tiều Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngồi trên ghế xếp nhỏ, yên lặng châm củi vào đống lửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong nồi lớn nước đang sôi sùng sục. ͏ ͏ ͏ ͏

Trứng hung thú, có thể ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Mùi vị, còn thơm và giàu dinh dưỡng hơn cả trứng gà. ͏ ͏ ͏ ͏

Thoáng cái đã mười phút trôi qua. ͏ ͏ ͏ ͏

Sức nóng của nước sôi, dần dần thẩm thấu vào trong trứng hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trên trứng hung thú, khu vực đen nhánh, từ từ lùi dần, khu vực màu xanh bắt đầu lan tràn. ͏ ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương biết, đây là kỹ năng của nhịp đập sinh mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Vào lúc gặp nguy hiểm chết chóc, Song Sinh Chi Tử biết dựa vào "Nhịp đập sinh mệnh” để giữ mạng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng, trong nước sôi, bọn chúng cũng không kiên trì được bao lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương quay đầu lại, đã sắp không còn rơm củi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đứng lên, xa xa một đội dong binh xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn thấy trên mặt đất bằng, có một người quấn đầy băng vải đang nhóm lửa, phản ứng đầu tiên chính là muốn lùi lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng khí người cầm đầu bọn hắn, thấy Tô Dương quay đầu nhìn về phía bọn hắn, bọn hắn liền dừng bước. ͏ ͏ ͏ ͏

Dong binh đoàn này chỉ có tổng cộng bảy người, mỗi người đều là Ngự Thú Sư, toàn thân bụi bẩn. ͏ ͏ ͏ ͏

Có hai vị dong binh mang theo tay nải quần áo nhuốm máu, còn trên người hai vị Ngự Thú Sư có vết thương nhẹ, nhưng vẫn đề không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn hắn quy củ đến cách Tô Dương hơn mười thước, đồng thanh hô: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chào Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất rõ ràng, bọn hắn đã nhận ra Tô Dương. Chạy, cũng không dám chạy! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có thể qua đây chào hỏi! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi san bằng Trân Bảo Các, đám dong binh kiêu căng khó thuần này, cũng không dám lớn tiếng gọi tục danh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bình thản nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng lúc, có chuyện cần làm phiền các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin Thành Chủ Đại Nhân căn dặn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là vinh hạnh của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! Đúng vậy! Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương triệu hồi Hư Không Du Linh, lấy ra một thùng tắm lớn cao bằng một người. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đang nấu ăn, nhưng rơm củi và nước không đủ, các ngươi lấy giúp ta một thùng nước, giúp ta nhặt củi khô nữa, càng nhiều càng tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận