Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 448: Chu Trung Tá Tới

Chương 448: Chu Trung Tá Tới

Huống hồ, bọn họ thực sự cần đến sự hỗ trợ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Chu Vạn Sơn rời khỏi Nghi Lan thành, sắc trời đã sẩm tối. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiết trời đêm rất đẹp, có trăng cao, có sao sáng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc là tâm tình của Chu Vạn Sơn lại không hề đẹp như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa triệu hồi Sủng thú phi hành hệ, vừa không ngừng tự hỏi, nên khuyên Tô Dương quay về như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Cự Ma nhuyễn trùng Bạch Kim cấp của Uông Hành, không bao lâu đã bị Chu Vạn Sơn thân là Ngự thú sư Tinh Diệu cấp đuổi kịp. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi hắn tìm được đám người Tô Dương, thành viên của tiểu đội khẩn cấp 14 đang dùng cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đi vội vội vàng vàng, đến cả cơm chiều cũng chưa ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng may mà có Uông liệt xa trưởng ở đây, bọn họ được tiếp tế đầy đủ, ͏ ͏ ͏ ͏

Trông thấy Chu Vạn Sơn, Tô Dương vội vàng bỏ chén cơm xuống, giống như chào hỏi lão bằng hữu vậy, hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chu trung tá, ăn cơm chưa? Trễ thế này rồi, rừng núi hoang vắng, chắc là vẫn chưa ăn đâu đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, mau xới cơm cho Chu trung tá! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nhìn chén đũa mà Liễu Mộng Vân đưa tới, đột nhiên không còn bực mình nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn bưng chén cơm lên, ngồi xuống tảng đá bên cạnh Tô Dương, lấy thịt chưng bên trong chảo sát rồi vùi đầu vào ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Cơm nước xong, bắt đầu vào chuyện chính. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, quay về thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì cơ? ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh lửa hừng hực, nhuộm đỏ khuôn mặt không chút biểu cảm của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân, Hách Nhân, Uông Hoành bên cạnh cũng không nói bất cứ điều gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nói qua kết quả xử lý một lần, hắn nhìn Tô Dương, chờ đợi câu trả lời từ Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì ngày mai quay về thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đồng ý sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn không ngờ tới, chuyện lại thuận lợi như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vốn tưởng rằng, với cái tính "kích động" của Tô Dương, hắn sẽ gặp khó khăn! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã nghĩ ra rất nhiều lời để trấn an, kết quả là không cần dùng đến câu nào! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó vốn là nhiệm vụ của ta mà! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa trung tá đã chạy theo ta tới đây, là đã cho ta mặt mũi rồi, ta cũng không phải hạng người phụ lòng tốt của người khác! ͏ ͏ ͏ ͏

Ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏

Rõ ràng chính là lưu manh, giả bộ làm người quy củ gì cơ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Lời nói bậy của Tô Dương, Chu Vạn Sơn không thèm tin! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng lời này, hắn nghe lại thấy rất thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân có phần không nhịn nổi, chạy sang một bên phì cười... ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy, đội trường nhà hắn mặt dày thật sự! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn vẫn vô cùng cảm kích, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì phải đa tạ Tô thiếu tá đã châm chước rồi, chuyện này thực sự là do lỗi của Hà Nhất Nhiên, Từ thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, cái tên Hà Nhất Nhiên kia có bối cảnh gì vậy? Trông vô cùng ngang ngược! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lặng lẽ cúi đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Thân phận của Hà Nhất Nhiên, rõ ràng lúc trước nàng đã nói với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn là thân tôn tử của Hà tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn dùng giọng điệu ngại ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiên phú Ngự thú sư của Hà Nhất Nhiên rất khá, tính tình lại có phần kiêu căng, thế nhưng thực ra thì hắn cũng không xấu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hóa ra là tôn tử của Hà tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Sắc mặt của Tô Dương lập tức trở nên nghiêm túc, ngay cả lưng cũng thẳng tắp theo: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như là tôn tử của Hà tướng quân, thì nhân phẩm hẳn là không tệ, có lẽ là do Từ thiếu tá, còn có thêm hai tùy tùng bên cạnh Hà Nhất Nhiên nữa, như vậy thì quá nhiều người xấu tính hư hỏng rồi, thế mới khiến Hà Nhất Nhiên chịu ảnh hưởng không tốt đó! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá nói rất có lý! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn gật đầu, mặc kệ có nói như thế nào đi nữa, hắn cũng không thể nói rằng phẩm hạnh của cháu trai Hà Cương không tốt được! ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, qua chuyện này, hắn cũng cảm thấy lời nói của Tô Dương rất có lý. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như không có Từ thiếu tá, chuyện sẽ không đến nông nỗi này. ͏ ͏ ͏ ͏

Đồng thời, hắn nhớ lại hai tiểu tùy tùng đi theo Hà Nhất Nhiên... ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã từng gặp! ͏ ͏ ͏ ͏

Hai tùy tùng kia, nghe nói rằng chính là đồng học tốt của Hà Nhất Nhiên khi còn học học viện. ͏ ͏ ͏ ͏

Cả ngày ăn không ngồi rồi, lúc nào cũng nịnh nọt Hà Nhất Nhiên, đi theo bên cạnh Hà Nhất Nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đồng ý sẽ quay về. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệm vụ mà Hà tướng quân giao đã hoàn thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tảng đá đè nặng trong lòng Chu Vạn Sơn rơi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn hàn huyên với Tô Dương một lúc, chủ đề vô tình chuyển đến Hà Cương tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn kinh ngạc phát hiện, dường như Tô Dương rất rõ ràng về chiến tích của Hà Cương tướng quân thuộc Tây quân bộ, nói đến chuyện của Hà tướng quân, lại càng thuộc như trong lòng bòng tay. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thoáng chút sùng bái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói thật thì trước đây khi ta học lịch sử, ở Tây quân bộ, Ngự thú sư mà ta bội phục nhất, ngoại trừ Điền Mãnh tướng quân ra, thì chính là Hà Cương tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận