Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 549: Chọn Huyễn Miêu ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 549: Chọn Huyễn Miêu ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bây giờ ta đang chờ đợi tin tức. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có cần Trân Bảo Các chúng ta giúp đỡ không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương từ chối: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thôi, không cần thiết. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn nợ ơn người khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Long cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như là do ta cảm kích ngươi đối xử tốt với Mộng Vân, nên ủng hộ ngươi thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này... ͏ ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa, nguyên nhân gây ra chuyện này, cũng vì Mộng Vân. Nếu như không phải Tô thiếu tá bảo vệ Mộng Vân, ngươi cũng không chọc phải phiền toái lớn như thế, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Long thấy Tô Dương định nói gì đó, hắn vội vàng nói trước: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần nói là do ngươi ngầm đồng ý, lúc đó lựa chọn sáng suốt nhất của ngươi là để Thành Vệ quân bắt Mộng Vân lại vài ngày, cũng lắm bắt con bé chịu khổ một chút, sau đó sẽ thả ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho dù hành động của Mộng Vân, là do ngươi ngầm thừa nhận, vậy chuyện ngươi giúp đỡ Mộng Vân nâng cao thực lực, chiếu cố con bé, cuối cùng cũng nên để cho ta người làm phụ thân này cảm ơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ vào người mình hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ vì cảm ơn ta? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Long nói thế, giống như ông ta muốn giúp đỡ chỉ vì cảm ơn Tô Dương, chứ không phải muốn Tô Dương nợ nhân tình... ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng thế, chỉ vì cảm ơn Tô thiếu tá, chẳng lẽ còn có thể có ý gì khác? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Long cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, ngươi đừng nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không nghĩ nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù có, Tô Dương cũng xấu hổ không dám thừa nhận. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cứ quyết định như vậy đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Long đứng dậy, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ở tổng quân bộ Trân Bảo Các chúng ta cũng có chút mạng lưới giao thiệp, không nhiều thì ít vẫn có thể giúp được một tay, có chúng ta phối hợp, đám người Tần tướng quân sẽ nhẹ nhàng hơn không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở tổng quân bộ, Trân Bảo Các có nhân mạch. ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện này Tô Dương tin. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không Trân Bảo Các cũng sẽ không phát triển được lớn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả quân bộ địa phương, cũng hay chọn mua vật tư chiến lược nhất định từ phía Trân Bảo Các. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì đa tạ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng khách khí, ta còn phải cảm tạ ngươi đã chiếu cố tiểu nữ nhà ta nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Long cười xua tay một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hôm nay ta đến đây, chủ yếu là vì chuyện này. Ta còn có chuyện quan trọng phải làm, đi trước nhé. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nói xong Liễu Long vội vã rời khỏi nơi này, Liễu Mộng Vân tò mò hỏi Tô Dương, cha nàng đã nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện ta đánh Thành Vệ Quân Thịnh Kinh, phụ thân ngươi nói muốn giúp một tay! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghĩ một lát rồi hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ông ấy có nhắc tới điều kiện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn nói, là vì cảm tạ ta đã chiếu cố ngươi, nên mới giúp ta, cũng không coi là nợ nhân tình... ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cạn lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão hồ ly này! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ông ấy cố ý kiếm cớ giúp ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặc dù không coi là nợ nhân tình, nhưng với tính cách của ngươi, sau này hoặc nhiều hoặc ít, vẫn sẽ chiếu cố Trân Bảo Các một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết, nhưng bây giờ có thêm trợ giúp vẫn tốt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thêm một người bạn, dù sao cũng tốt hơn thêm một kẻ thù, lần này phụ thân ngươi giúp ta, ta không tiện từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như là ta nằm rơi vào hoàn cảnh như ngươi lúc này, ta cũng không thể nào từ chối, hơn nữa lý do ông ấy tìm... Nếu là ta, ta cũng sẽ dùng, thật ra cho dù không có ta, bọn họ cũng sẽ tìm lý do nào đó để giúp ngươi, chuyện này coi như một loại đầu tư. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không nhịn được cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được người khác đầu tư, cảm giác cũng rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhận sự trợ giúp của Liễu Long, một phần nguyên nhân trong đó, chính là vì Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể nói là Liễu Mộng Vân đã trói chặt cùng với hắn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn tin dù không có chuyện lần này, hắn cũng sẽ kết thân với Liễu Long, kết thân với Trân Bảo Các, hoặc là hợp tác với bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không hề có ý nghĩ oán trời trách đất, giận hờn cả thế giới này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chủ yếu là do ngươi có thực lực và tiềm lực, nếu như đổi lại là người khác, cho dù chết đói, Trân Bảo Các nhìn thấy cũng sẽ không bố thí một chén cháo loãng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này, tạm thời chúng ta đừng nhắc đến nữa, ngươi thả U Minh Huyễn Ảnh miêu của ngươi ra đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cho rằng Tô Dương muốn chơi đùa với mèo. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch quang lóe lên trên người nàng, U Minh Huyễn Ảnh Miêu đã lâu không gặp lập tức xuất hiện trong phòng làm việc. ͏ ͏ ͏ ͏

U Minh Huyễn Ảnh Miêu vừa xuất hiện, đã không thèm nhìn Liễu Mộng Vân, mà nhanh chân chạy đến trước mặt Tô Dương, thân thiết cọ vào người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân có chút ghen ghét, quay đầu sang. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận