Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 692: Xúc Địa Thành Thốn

Chương 692: Xúc Địa Thành Thốn

- Các ngươi nói xem, lần này Hà Long và Đinh Nguyên, ai có khả năng thắng hơn? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhất định là Hà Long, hắn chính là người nhà họ Hà! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm thấy Đinh Nguyên cũng không kém, dẫu sao ông nội hắn cũng là một trong các đại đội trưởng của đại đội Ngự Thú Sư, thực lực hắn so với Hà Long cũng không kém là bao. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ đều chẳng là gì cả! Thành chủ đại nhân mới trâu bò, tuổi của Thành chủ đại nhân còn nhỏ hơn cả Hà Long và Đinh Nguyên! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi vừa nói như vậy làm ta nhớ ra, Thành chủ đại nhân vẫn chưa tới 18 tuổi! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao bọn họ còn chưa đấu võ? Ta sắp chờ không nổi nữa rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thời gian tỷ võ còn chưa tới mà? Với lại Thành chủ đại nhân và phó quan đại nhân còn chưa xuất hiện, sao có thể tiến hành tỷ võ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta phải đợi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhất định phải đợi! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như là những thành thị khác, để nhóm dân thường này chờ lâu quá, nói không chừng bọn họ sẽ thầm mắng chửi trong lòng. Nhưng ở Đại Tiều Thành, Tô Dương và Liễu Mộng Vân có danh vọng rất cao, nhất là sau khi dân thường ở Long Tây Thành gia nhập vào Đại Tiều Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều dân thường đều nhón chân lên nhìn về vị trí tốt nhất trên khán đài. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên khán đài, một số cao tầng của Đại Tiều Thành đã ngồi vào vị trí, bao gồm phó thành chủ Đại Tiều Thành là Phong Uyển Kiệt, điếm trưởng Trân Bảo Các là Bách Thương và phó cửa hàng trưởng là Tịch Dao. ͏ ͏ ͏ ͏

Giữa khán đài có hai vị trí vẫn còn trống, chính là vị trí của Tô Dương và Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai thiên tài trẻ tuổi của Đại Tiều Thành là Hà Long và Đinh Nguyên đứng cạnh sân tỷ võ, lẳng lặng chờ dợi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phong thành chủ, Tô Thành chủ thực sự khôi phục rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt cười híp mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, đại khái là vào năm ngày trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Tịch Dao tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghe nói Tô thành chủ rất tuấn tú? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi chưa từng thấy hắn sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta mới chỉ thấy giấy chứng nhận của hắn, nhưng ngươi cũng biết, hình ảnh trong giấy chứng nhận và bản thân luôn có sự khác biệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Phong Uyển Kiệt cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thành chủ rất tuấn tú, nếu như cháu gái ta vẫn chưa lập gia đình, ta cũng sẽ muốn giới thiệu nó làm quen với Tô thành chủ một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Bách Thương ngồi ở bên cạnh, không nói lời nào. Hắn cũng phát hiện, Tịch Dao có hứng thú với Tô Dương, nhưng hắn không có tư cách nói gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng tin rằng, nếu giữa Tịch Dao và Tô Dương thật sự có gì đó, phỏng chừng Tịch trưởng lão cũng không có khả năng cự tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân tới! ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn có Liễu phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó thật sự là Thành chủ đại nhân sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thì ra Thành chủ đại nhân đẹp trai như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Để cho ta tới nhìn! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều cô gái trực tiếp hét lên chói tai. ͏ ͏ ͏ ͏

Không có cách nào khác, trước đây trên mặt Tô Dương vẫn quấn đầy băng vải, lại thêm thời gian dài ngủ không đủ giấc, nên đôi mắt cứ sung huyết hết cả lên, thoạt nhìn rất dọa người. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà bây giờ, Tô Dương khôi phục dung mạo anh tuấn đẹp trai, giấc ngủ cũng khá hơn. Trước sau đối lập, cảm giác như biến thành một người khác! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ những thiếu nữ hoài xuân bên ngoài kia, rất nhiều dân thường trong Đại Tiều Thành cũng đều tò mò về tướng mạo của Tô Dương. Dù sao Tô Dương đảm nhiệm chức thành chủ đã mấy tháng mà vẫn chưa lộ ra gương mặt thật. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cùng Liễu Mộng Vân đi lối đi chuyên dụng, đám đông bắt đầu chen về phía Tô Dương, Ngự Thú Sư quân đội của Đại Tiều Thành phải nỗ lực duy trì trật tự. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân, còn ba mươi giây nữa thôi, chúng ta đi nhanh một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng là một người cực kỳ đúng giờ, lần này là bị Tô Dương liên lụy. Từ cửa thành đến khán đài đấu trường cũng phải gần 500 mét, nếu như đến muộn, cả người nàng liền khó chịu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bình tĩnh nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ giờ trở đi, ngươi phải để ý đi theo ta, biểu tình phải trấn định, đừng tỏ ra mình bị dọa. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân hơi sững sờ, còn chưa kịp hỏi Tô Dương vì sao, đã thấy dưới chân hẫng một cái.. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng chỉ cảm thấy cảnh vật chung quanh hoa lên, trong nháy mắt đã xuất hiện ngoài trăm mét, mà trước mặt nàng là bóng lưng cao lớn của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì có Tô Dương nhắc nhớ trước, Liễu Mộng Vân không hề kinh hoảng tí nào. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiếp tục, bước theo nhịp của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhỏ giọng nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đi theo bước chân Tô Dương, mỗi một bước, hai người đều sẽ Thuấn Gian Di Động trăm mét. ͏ ͏ ͏ ͏

Dân thường đến xem tranh tài và các Ngự Thú Sư ở chung quanh đều nhịn không được xoa xoa hai mắt của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mắt của ta có vấn đề sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng cảm thấy mình hoa mắt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Dường như Thành chủ đại nhân và phó quan đại nhân đi mỗi bước đều tiến xa hơn trăm mét! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hóa ra không chỉ một mình ta mới có ảo giác như thế! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng thấy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão bà! Mau đến xem thần tiên! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Dù là dân thường hay Ngự Thú Sư đều nhìn chòng chọc vào Tô Dương cùng Liễu Mộng Vân. Bọn họ ngừng thở, rất sợ sẽ bỏ qua gì đó trong nháy mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận