Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 460: Danh Hiệu Vinh Dự Của Tô Dương Trong Thú Thần Giáo

Chương 460: Danh Hiệu Vinh Dự Của Tô Dương Trong Thú Thần Giáo

Quản Chí nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là lỗi của bọn họ! ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí không cho rằng Tô Dương sẽ vu hãm thuộc hạ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Người ta cũng đâu muốn truy cứu! ͏ ͏ ͏ ͏

Bữa sáng kết thúc, Tô Dương và Mộng Vân về phòng, không lâu sau, Chu Vạn Sơn đã tìm đến cửa, hỏi hắn về việc bố trí tiểu đội khẩn cấp 13. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cứ để bọn họ đi theo ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không hề do dự: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thứ nhất là đã quen, lần trước khi quét sạch thế lực của Thú Thần giáo ở tây Nam bộ, bọn họ vẫn luôn phối hợp với ta, có kinh nghiệm hơn; thứ hai, dùng bọn họ thì càng thêm yên tâm, không cần lo lắng đến việc Thú Thần giáo sẽ trà trộn vào; thứ ba, nếu như ta muốn nhổ gọn gian tế gián điệp, bọn họ không phải người của Tây quân bộ, không sợ đắc tội đến người khác, càng không kiêng kỵ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra, còn có một nguyên nhân khác Tô Dương chưa nói ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Đó chính là hắn lo rằng thủ hạ sẽ bị Tây quân bộ chỉ huy sắp xếp. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu đội khẩn cấp 13 đi theo hắn, mặc dù chắc chắn sẽ vẫn chiến đấu, thế nhưng tuyệt đối sẽ an toàn hơn không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, ta sẽ báo lại với Hà tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn cũng không bất ngờ với câu trả lời của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như hắn đến nơi khác để chấp hành nhiệm vụ, cũng sẽ thích sử dụng hệ thống chính quy của mình hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ba giờ chiều, nhiệm vụ sẽ bắt đầu, hy vọng Tô đội trưởng có thể sắp xếp xong xuôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thành vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương phân phó cho Hách Nhân và Liễu Mộng Vân truyền đạt chuyện này ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai rưỡi chiều, tập hợp tại cổng của nhà khách. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi ăn cơm trưa, Tô Dương đặt đĩa ăn tới trước mặt Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mấy người bên tiểu đội khẩn cấp số 3 Tây Bắc kia có thành thật không? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhìn lướt qua mấy người đang vùi đầu ăn cơm kia: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đàng hoàng hơn rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Hai rưỡi chiều, thành viên của tiểu đội khẩn cấp 13 tập hợp tại cổng của nhà khách. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai giờ bốn mươi phút, Chu Vạn Sơn dẫn theo một vị lão giả tóc bạc trắng mang quân hàm thượng tá xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt lão giả nghiêm túc, tuổi tác đã khá lớn, đầu tóc bạc phơ, thân người hơi còng xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn khiến cho Tô Dương nhớ lại Dương Vạn Trung ở bên cạnh nhà hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đều là lão binh chém giết trên chiến trường hơn nửa đời người, bởi vì do thân thể mà dần dần rút lui về tuyến thứ hai! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, vị này chính là thượng tá Đào Thịnh, cường giả Vương Giả cấp ở Tây quân bộ chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chào Đào thượng tá! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chào theo tiêu chuẩn quân lễ. ͏ ͏ ͏ ͏

Đào thượng tá đáp lại lễ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu giáo, Thú Thần giáo không thể coi thường được, bọn chúng rất có khả năng vẫn còn đang là gian tế nằm vùng trong quân bộ chúng ta, hành động tiếp theo, sẽ do ta bảo vệ sự an toàn của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng trông thấy Đào thượng tá tuổi tác đã cao, thế nhưng nói chuyện vẫn rất hùng hồn hữu lực! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì phiền Đào thượng tá rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không hề ngại có thêm một vị bảo tiêu! ͏ ͏ ͏ ͏

Tây quân bộ chứ không phải Tây Nam quân bộ, Thú Thần giáo đã lộng hành ở đây nhiều năm, nếu như nói Thú Thần giáo ở Tây bộ không có Ngự thú sư Vương Giả cấp, Tô Dương không tin. ͏ ͏ ͏ ͏

Với năng lực của hắn, thực sự có thể trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của Thú Thần giáo. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên cạnh có một vị bảo tiêu Vương Giả cấp, khiến cho hắn an toàn hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, chúng ta tới quân bộ trước, Hà tướng quân phân phó rằng do ngươi đã bị bại lộ, phải tận lực bắt hết gian tế gián điệp bên trong Nghi Lan thành lại trước! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta bị bại lộ? Ta có từng ẩn núp sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu giáo, ngươi lại không biết danh tiếng của mình ở nội bộ của Thú Thần giáo rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng có danh tiếng bên trong nội bộ Thú Thần giáo sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Có, tiếng tăm không nhỏ đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn sờ sờ mũi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn chúng còn đặt cho ngươi một biệt hiệu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Biệt hiệu gì cơ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ách... ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nhìn Tô Dương đăm đăm dõi theo hắn, hơi lúng túng đáp lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như ta nói ra, Tô thiếu tá đừng có giận đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không giận! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn chúng gọi ngươi là Tô Cẩu! ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân đứng ở sau lưng Tô Dương quay đầu ra chỗ khác phì cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân, một số ít thành viên của tiểu đội khẩn cấp 13 nghe thấy Chu Vạn Sơn nói vậy thì bộ dáng như muốn cười, lại không dám cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Kìm nén đến mức có phần khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Thé nhưng trên mặt Liễu Mộng Vân lại không biểu lộ bất kỳ điều gì, nàng cười rất tươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm... Ngoại hiệu này, nghe có hơi không vừa lòng người khác nhỉ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hít một hơi thật sâu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại sao bọn họ không lấy cho ta một cái biệt hiệu uy phong một chút? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, ngươi còn hi vọng địch nhân sẽ lấy cho ngươi biệt hiệu gì uy phong chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không biết đâu, hôm qua khi tin tức ngươi ở Nghi Lan thành bị truyền ra, những gian tế của Thú Thần giáo kia nghe mà sợ chuồn mất rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn có chuyện như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận