Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 495: Mười Người Cũng Không Được ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 495: Mười Người Cũng Không Được ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, Tô Dương kéo mạnh một cái, cùi chỏ nện xuống mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người đều cảm giác dưới chân mềm nhũn, không làm được gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt chín vị cao thủ Tinh diệu cấp bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh kiên trì được lâu nhất, thế nhưng vẫn bị Tô Dương đạp bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt đất vang lên một tiếng ầm, bỗng nhiên hạ xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Một cái hố tròn hình thành trong phạm vi trăm mét. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều Ngự Thú Sư bị sợ tới mức trực tiếp nhảy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Thành viên ba tiểu đội khẩn cấp và một số cao thủ Bạch kim cấp, Tinh diệu cấp ở gần đó đều sợ ngây! ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ nhìn thấy gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Phó đại đội trưởng của bọn họ và chín vị cao thủ trong tổ hành động đặc biệt, đều bị hất bay ra ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ không nghĩ ra được loại từ ngữ gì để hình dung lực lượng này! ͏ ͏ ͏ ͏

- Con mẹ nó! ͏ ͏ ͏ ͏

- Quái vật! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương từ trên giường ngồi bệt xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Cái mông, phần eo, lại truyền tới cảm giác đau nhức như tê liệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn thở hồng hộc, cảm giác đau đớn lại bắt đầu biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cầm dao găm, không biết nên nói cái gì cho phải! ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh đi tới, nhìn chằm chằm vào Tô Dương cả người đen nhánh, chỉ có một khối màu hồng ở phần bụng, cũng không biết nên nói cái gì cho phải. ͏ ͏ ͏ ͏

Chín vị cao thủ Tinh diệu cấp cũng đều ủ rũ cúi đầu đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Mười người bọn họ, toàn là cao thủ Tinh diệu cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn có một vị cao thủ Vương giả cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả, lại không giữ được Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện đáng mừng duy nhất chính là, phó đại đội trưởng của bọn họ cũng ở trong đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không, bọn họ thật không biết giấu mặt đi đâu! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhìn về phía Bành Hướng Minh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể tìm thêm người không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không được, mười người đã là cực hạn! ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhiều người, ngay cả chỗ đứng cũng không có! ͏ ͏ ͏ ͏

- Bành phó đại đội, xin lỗi! ͏ ͏ ͏ ͏

Không có Liễu Mộng Vân dùng dao cắt thịt mình, Tô Dương đã khôi phục lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng nói xin lỗi, không phải ngươi sai, mà vấn đề là của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Chín vị cao thủ Tinh diệu cấp, cũng không có ai oán giận Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương tự mình đối đầu với đại đội tinh nhuệ Thú Thần Giáo, ba vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp, để cho bọn họ tránh thoát một kiếp, đối với bọn họ có ân cứu mạng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, bọn họ cũng có thể hiểu phản ứng của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Có ai nhịn được khi bị người ta từng dao, từng dao cạo thịt? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng, Tô thiếu tá, khả năng tạm thời không có biện pháp chữa trị thương thế của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh có chút ngượng ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sẽ phái cao thủ, hộ tống ngươi trở về. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhớ lại nhiệm vụ quân đoàn của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Đã được đánh giá đến cấp "Ưu tú +". ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ còn kém một bước! ͏ ͏ ͏ ͏

Còn kém một bước là có thể thu được đánh giá hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn bắp đùi bị đốt khô của mình, nghĩ đến khoảng thời gian tới bản thân chỉ có thể nằm ở y viện, nghĩ đến tạm thời có thể bị hủy dung, trong lòng Tô Dương có một cỗ không cam lòng và hận ý dâng lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn thất bại trong gang tấc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn để cho Thú Thần Giáo được yên! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cần ở trong thời gian ngắn, khôi phục năng lực hoạt động! ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ngươi tiếp tục! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ai có thể giữ được ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiếp tục, ta cố gắng chịu đựng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cũng không biết nên nói cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lại bắt đầu hạ đao. ͏ ͏ ͏ ͏

Đau đớn lần nữa đánh tới, Tô Dương gắt gao cắn răng. ͏ ͏ ͏ ͏

Mắt hắn trợn tròn, tơ máu giăng đầy lòng trắng, hắn muốn dựa vào ý chí của chính mình, giữ chặt mình trên giường. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh, cùng với các Ngự Thú Sư Tinh diệu cấp còn lại, lẳng lặng đứng ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Những Ngự Thú Sư ở đây, đều nhìn Tô Dương nằm ở trong hố. ͏ ͏ ͏ ͏

Quan sát Liễu Mộng Vân vung dao, cạo từng cục thịt hư ở trên người Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Dao găm của Liễu Mộng Vân vô cùng sắc bén, thậm chí nó có thể đơn giản mở ra huyết nhục da dẻ của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cắn răng, dùng dao như bay, cắt đứt, cạo sạch các tổ chức bị hư thối. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho đến khi để lộ ra da thịt màu hồng, khỏe mạnh, tươi mát. ͏ ͏ ͏ ͏

Từng giọt máu đỏ tươi, từ miệng vết thương của Tô Dương chảy xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không quản những vết thương này, nàng biết thể chất của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện tại động tác của nàng càng nhanh, càng có thể giảm bớt sự thống khổ cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng tiếp tục cạo những chỗ khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cắn thật răng, gắt gao nắm tay, thừa nhận loại đau đớn giống như lăng trì này! ͏ ͏ ͏ ͏

Bị người dùng dao sắc bén, cắt cạo mài ở trên người, quả thực là giống như ác mộng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cảm giác, mình sắp không khống chế được mình nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghĩ đến người nhà của ngươi đi? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thấp nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi muốn mang bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ trở về sao? Ngươi như bây giờ, sẽ dọa hỏng bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận