Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 796: Lý Do?

Chương 796: Lý Do?

Bạo Tạc Viêm Ma hưng phấn vẫy tay với Tô Dương, độ trung thành trực tiếp tăng lên đến 99. Tô Dương thuấn di một cái đi đến bên cạnh Bạo Tạc Viêm Ma, hắn lấy ra một thi thể Hung thú, nhẹ nhàng chạm lên trên thân Bạo Tạc Viêm Ma. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt, ngọn lửa màu đen lan tràn khắp thi thể với tốc độ cực nhanh. Tô Dương nhanh chóng vứt thi thể Hung thú đi, thi thể còn chưa kịp rơi vào trong nước đã trực tiếp biến mất. Ngay cả tinh hạch hay tro tàn cũng không thấy đâu, thật đúng là đốt cháy toàn bộ! ͏ ͏ ͏ ͏

Bạo Tạc Viêm Ma nghi hoặc nhìn Tô Dương, Tô Dương bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Về sau không để ngươi nấu cơm nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Tô Dương biết, thực lực thiên phú của Bạo Tạc Viêm Ma đã tăng lên nhiều lắm. Hủy Diệt Chi Viêm thiêu cháy tất cả, ngoài việc tăng mạnh năng lực chiến đấu trong trận chiến ra, nó còn có thể được dùng vào rất nhiều chuyện trong cuộc sống. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai phần thưởng còn lại, một kỹ năng tăng ích phạm vi lớn Hoàn Mỹ cấp và một quyển trục khế ước cưỡng chế khế ước Sủng thú, Tô Dương chờ một thời gian lại nhận. Hiện tại tạm thời không cần dùng đến quyển trục khế ước cưỡng chế khế ước Sủng thú, còn cái kỹ năng tăng ích phạm vi lớn Hoàn Mỹ cấp kia, thì hắn vẫn chưa đưa ra được quyết định chính xác, nên trước hết cứ để đấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương rời đi đã lâu, nhất định Giai Tư đã phát hiện ra sự biến mất của hắn. Chỉ trong hai lần thuấn di, Tô Dương đã xuất hiện lại trong căn phòng Giai Tư chuẩn bị mình. Tô Dương ra khỏi phòng, gặp được Giai Tư trong phòng khách. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đã trở về? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi ăn cơm chứ? Nhà bếp đã chuẩn bị sẵn cơm nước, bây giờ đang hâm nóng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngồi vào ghế sa lon, thuận miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi ăn chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn chưa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ăn chung. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, hai hầu gái xinh đẹp mang bữa cơm phong phú lên. Tô Dương ngửi một cái, trong thức ăn không có mùi vị khác thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn bưng bát cơm lên ăn, nhìn hai hầu gái đang hầu hạ bên cạnh Giai Tư, hắn cau mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hình như ta chưa từng gặp qua hai người này? Các nàng đến đây lúc nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Hai hầu gái cúi đầu, thân thể nho nhỏ bắt đầu run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thành chủ, các nàng chính là những người ở lại trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có ba ngàn đầy tớ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngoài người của ta ra, còn có một số là dân thường trên đảo, bọn họ muốn đi với ta nên lúc quân bộ ra lệnh cho bọn họ rút lui, bọn họ đã lén ở lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói cách khác, bọn họ là chưa thông qua sự cho phép của ta, tự ý ở lại trên đảo. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mặt không thay đổi hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trái tim Giai Tư nhất thời thấp thỏm. Nàng không quên Tô Dương từng nói muốn ném toàn bộ những người này làm mồi cho cá, nàng cũng không hoài nghi những lời đó, vì dẫu sao Tô Dương từng có "Tiền án ". ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng biết rõ người đàn ông trước mặt này còn máu lạnh hơn bất kì người đàn ông bình thường nào. Nàng sẽ không bao giờ quên Thủy quốc đã phải tổn thất mấy trăm ngàn dân thường. Nếu như lúc ấy nàng không phòng bị, nếu trên người nàng không mang theo con hồ ly kia, chắc chắn nàng phải chết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thành chủ, có thể mang theo bọn họ hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bình tĩnh gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể, nhưng ngươi phải cho ta một lý do! ͏ ͏ ͏ ͏

Một lý do? ͏ ͏ ͏ ͏

Giai Tư hít một hơi thật sâu, đúng là nàng thật sự không tìm được bất cứ lý do nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ, nàng đã không phải là quốc chủ Thủy quốc, mà là một tù nhân. Nàng cũng đâu thể hỏi Tô Dương liệu có thể nể mặt nàng không? ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng ba ngàn người kia chính là những quân nhân Ngự Thú Sư được Giai Tư bồi dưỡng lúc nàng còn làm Thành chủ, cùng với gia đình họ hàng của họ. Chỉ vì thời gian Giai Tư đảm nhiệm chức Thành chủ hơi ngắn, nên thực lực bọn họ chưa hoàn toàn trưởng thành, mới phải bị Giai Tư để lại trong thành, trở thành lực lượng phòng thủ cho tòa hải đảo này. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ xem như quân nhân dòng chính của Giai Tư, cũng là lực lượng tin cậy nhất của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc Hùng Du yêu cầu toàn bộ dân thường trong thành phải rời đi, bọn họ đã chọn ở lại, chờ Giai Tư trở về. Bọn họ không tin những đồn đãi bên ngoài, chỉ muốn chờ Giai Tư trở về, tự mình hỏi một chút. Bây giờ đàn Trọng Huyền Hải Cự Quy của Thủy quốc đã rời đi, ba ngàn người này phần lớn không trở về được nữa, cho dù có trở về, bọn họ thân là quân nhân dòng chính của Giai Tư, rất có thể sẽ bị đám người Hùng Du nhắm vào. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng không để ý đến sắc mặt Giai Tư, chỉ tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải ai cũng có thể vào Vân quốc Liên Bang, huống chi còn là nạn dân từ địch quốc. Ta có thể chấp nhận người nhà của thuộc hạ ngươi, là vì thuộc hạ ngươi có thực lực, còn tác dụng. Thế ba ngàn người kia thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực lực mạnh nhất của bọn họ có Bạch Kim cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Mấy người? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận