Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1026. Độc lãnh phong tao Thôi viên ngoại ( 2 càng )

Thứ cát sĩ mỗi ba năm khảo hạch một lần, người có thành tích ưu dị sẽ được phong chức quan tiếp tục lưu tại Hàn Lâm Viện, xem như từ thực tập sinh chuyển thành chính thức. Còn lại không chuyển chính thức, sẽ phái đi lục bộ, hoặc làm ngự sử, cũng có một bộ phận bị phái đi nhậm chức ở địa phương.
Chu Hằng không nóng nảy, bởi vì Chu Hằng có thể trúng tiến sĩ lên làm quan, Chu gia đã thoát ly giai tầng vốn có, gia đình hắn cũng không thể cho hắn trợ lực, ngược lại còn cần hắn chiếu cố, Chu Hằng mỗi một bước đều muốn chạy ổn.
Chu Hằng tới cửa không phải hỏi tiền đồ, hắn là tới đưa thiếp cưới.
Thôi lão gia và Thôi Ngạn đã trở về kinh thành, hôn sự giữa Chu Hằng và Thôi Ngũ Nương biến đổi bất ngờ, rốt cuộc cũng định.
"Chu huynh, chúc mừng!"
Chu Hằng chính mình cũng thật cao hứng.
Thôi Ngạn đi Hoài Nam tìm Thôi lão gia mấy tháng, Chu Hằng tự nhiên phải chiếu ứng thêm cho Thôi thái thái và Thôi Ngũ Nương.
Một lần vừa lúc gặp phải Thôi Bằng tới "thỉnh an" Thôi thái thái, Thôi thái thái chửi ầm lên, Thôi Ngũ Nương bị Thôi Bằng chọc cho tức đến khóc, hạ nhân Thôi gia chạy tới báo tin cho Chu Hằng, Chu Hằng kịp thời đuổi tới mới đuổi được Thôi Bằng đi.
Thường xuyên qua lại, cơ hội tiếp xúc giữa Chu Hằng và Thôi Ngũ Nương càng nhiều, đều nhận định đối phương, nếu không phải vì chờ Thôi Ngạn và Thôi lão gia trở lại kinh thành, hai người năm trước đã kết hôn!
Trình Khanh cười lạnh: "Thôi Bằng còn dám chủ động tới cửa tìm bá mẫu gây phiền toái!"
Để thứ này tồn tại, là vì ghê tởm đại hoàng tử và tam hoàng tử.
"Ngươi xin bớt giận, nhạc phụ hồi kinh, đã thu thập Thôi Bằng, hiện tại cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám đi đến trước mặt nhạc mẫu ‘ thỉnh an ’, ghê tởm nhạc mẫu."
Sắp thành thân, Chu Hằng liền sửa lại miệng, gọi nhạc phụ, nhạc mẫu.
Nhạc phụ Thôi lão gia của Chu Hằng không phải người bình thường.
Thôi lão gia là lập công trở lại kinh thành.
Thôi Bằng làm con rể Dĩnh Xuyên hầu, thấy Thôi gia chỉ có hai nữ lưu ở kinh thành, không nhịn được tới cửa khoe khoang một phen.
Thôi lão gia hồi kinh, Thôi thái thái đầu tiên là ôm hắn khóc một hồi, khóc xong liền mắng Thôi lão gia là ma quỷ hỗn trướng, làm con vợ lẽ tới ức hiếp trên đầu mẹ cả, Thôi thái thái nói chính mình không nghĩ chịu cục tức này, muốn hòa li cùng Thôi lão gia, mẹ cả của Thôi Bằng, ai thích làm thì làm đi, Thôi thái thái không muốn làm.
Thôi lão gia đêm đó có phải quỳ bàn tính hay không người ngoài không thể biết, ngày hôm sau Thôi lão gia liền thu thập hành lý, chạy tới phủ Dĩnh Xuyên Hầu.
Thôi gia đã phân gia, nhưng Thôi lão gia vẫn là cha đẻ của Thôi Bằng, vẫn là phu quân của Vương di nương, Thôi lão gia tới cửa, đó chính là thông gia của Dĩnh Xuyên hầu.
Dĩnh Xuyên hầu không chỉ có phải bày rượu ngon đồ ăn tốt chiêu đãi Thôi lão gia, còn phải nghe Thôi lão gia nói vô nghĩa.
Thôi lão gia nói thê thiếp trong nhà bất hòa, chính mình kẹp ở bên trong quá khó làm, thông gia Dĩnh Xuyên hầu cũng là nam nhân, hẳn là có thể thông cảm cho hắn.
Hiện tại hắn bị thê tử đuổi ra khỏi cửa, chỉ có thể tới tìm thứ trưởng tử dưỡng lão.
Cha đẻ tìm nhi tử dưỡng lão, căn bản không cần lấy cớ, huống chi lúc trước phân gia, sản nghiệp Thôi gia cơ bản đều cho Thôi Bằng.
Nếu Thôi Bằng dám nói không dưỡng lão, Thôi lão gia liền dám đưa công văn phân gia đến nha môn Thuận Thiên Phủ.
Thôi lão gia chạy tới phủ Dĩnh Xuyên Hầu, thật đúng là đi làm yêu, một chút cũng không có tính tự giác tạm trú ở Hầu phủ, so với Dĩnh Xuyên hầu càng giống chủ nhân Hầu phủ hơn, ở mấy ngày lăn lộn cho phủ Dĩnh Xuyên Hầu gà bay chó sủa, Dĩnh Xuyên hầu không thể nhịn được nữa muốn đuổi người đi, không nghĩ tới hoàng đế lại triệu kiến Thôi lão gia.
Thôi lão gia làm người thú vị, hoàng đế cảm thấy hắn không có hơi tiền giống thương nhân, ấn tượng đối với hắn thực không tồi, hơn nữa Thôi lão gia ở Hoài Nam lập công lớn, hoàng đế liền hỏi Thôi lão gia có nghĩ làm quan không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận