Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 609. Đây là hảo lừa người trẻ tuổi ( 2 càng )

Lời nói là không sai, nhưng đưa ra hai ví dụ này, thật là đang cổ vũ bọn họ sao?
Ba người Thôi Ngạn đều thập phần đồng tình nhìn nàng.
Mọi người đều biết Trình Khanh cùng nhị phòng quan hệ bất hòa, hiện giờ nhị phòng Trình Tri Tự thăng quan làm Lại Bộ thị lang, đối với Trình Khanh tới nói cũng không phải chuyện tốt!
Mất công Trình Khanh còn có thể vô tâm vô phổi, Mạnh Hoài Cẩn chọc phá đồng tình của ba người: "Nếu Trình Khanh lại bắt lấy Trạng Nguyên, Lại Bộ thị lang cũng không quản được hắn lên chức hay không, các ngươi vẫn nên lo lắng cho chính mình đi."
Cũng đúng, nếu Trình Khanh thành Trạng Nguyên, hoàng đế khẳng định sẽ trọng dụng.
Bọn họ vẫn nên nhọc lòng tiền đồ của chính mình đi!
Mấy người càng nói càng cao hứng, dần dần ở trước mặt Mạnh Hoài Cẩn cũng không còn trói buộc.
Trình Khanh cười tủm tỉm châm trà cho tất cả mọi người, vì không ảnh hưởng hai ngày sau thi đình, mọi người đều lấy trà thay rượu.
Mấy người Trình Khanh ở tửu lầu uống trà, lại có người ở trong quán trà uống rượu.
Ở đối diện tửu lầu là một gian quán trà, trong một căn phòng, tứ hoàng tử ngồi đó biểu tình tối tăm.
Tứ hoàng tử từ nhỏ đã xuôi gió xuôi nước, cực ít xuất hiện loại vẻ mặt này.
Ngồi cùng bàn với hắn chính là Ngũ hoàng tử trầm mặc ít lời.
Tứ hoàng tử đem rượu trên tay uống một hơi cạn sạch, cười lạnh liên tục:
"Phạm vi trăm dặm quanh Đại Từ Bi Tự, mỗi một đỉnh núi và thôn xóm ta đều đã cho người điều tra qua, căn bản không có đám đạo tặc cướp đi Chân Chân biểu muội, dường như đám người kia tới vô ảnh đi vô tung, chỉ vì làm khó dễ một tiểu nương tử khuê các, trên đời nào có sự tình kỳ quái như vậy. Nghĩ tới nghĩ lui, việc này đều như là bút tích của cô mẫu, nàng tưởng huỷ hoại biểu muội, ta cũng không thể để Nhu Gia biểu tỷ sống tốt —— ngũ đệ, ta có chuyện muốn phó thác cho ngươi, ngươi có thể giúp ta hay không?"
Chuyện tứ hoàng tử muốn nói khẳng định không phải chuyện tốt.
Ngũ hoàng tử hận không thể súc bả vai xuống dưới bàn, đối mặt với ánh mắt hùng hổ doạ người của tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử lấy hết can đảm lắc đầu:
"Tứ ca, sự tình đắc tội cô mẫu, ta không dám!"
Tứ hoàng tử rất là ngoài ý muốn.
Ngũ hoàng tử từ nhỏ chính là tuỳ tùng của hắn, đây vẫn là lần đầu tiên tứ hoàng tử bị tuỳ tùng cự tuyệt!
Nhưng nghĩ đến trình độ sủng tín của Hoàng Thượng những năm gần đây đối với Trưởng công chúa, cũng khó trách Ngũ hoàng tử không dám đi đắc tội Trưởng công chúa, ngay cả tứ hoàng tử muốn phân phó hắn làm cái gì cũng không nghe, liền một ngụm cự tuyệt.
Tứ hoàng tử phảng phất một chút đều không tức giận, "Ngũ đệ ngươi cẩn thận suy xét lại đi, ta còn muốn đi Kiều phủ một chuyến, chờ khi chúng ta hồi cung, hy vọng ngươi đã suy xét xong."
Ý vị uy hiếp không cần nói cũng biết.
Ngũ hoàng tử sắc mặt sầu khổ, tứ hoàng tử ném hắn ở trong quán trà, chính mình một mình đi Kiều phủ.
Tứ hoàng tử là đi thăm Kiều Ánh Chân.
Trên đời này, cũng có người tứ hoàng tử muốn thiệt tình yêu quý, đó chính là tứ cô nương Kiều phủ - Kiều Ánh Chân.
Có người thương tổn Kiều Ánh Chân, tứ hoàng tử thực tức giận.
Nhưng tứ hoàng tử không làm được gì người thương tổn Kiều Ánh Chân, thế nhưng trái lại uy hiếp chính mình đi làm chuyện hắn không làm được……giữa mày Ngũ hoàng tử hiện lên châm chọc, tính tình ức hiếp người nhà như vậy, cũng có thể được phụ hoàng sủng ái, có thể thấy được thánh tâm chưa bao giờ chân chính công bằng.
Cửa phòng bị đẩy ra, Tiêu Vân Đình đứng ở cửa, không biết từ nơi nào tới, đầu vai còn rơi xuống mấy cánh hoa hạnh.
Khi Ngũ hoàng tử thấy hắn trên mặt có hơi chút tươi cười, cực kỳ thân cận với Tiêu Vân Đình:
"Vân Đình ca, ngươi đã đến, chuyện lần trước còn chưa cảm tạ ngươi!"
Tiêu Vân Đình lắc đầu, "Ta lại không giúp đỡ được gì, là chính ngươi thông minh, biết kích thích tam hoàng tử chạy nhanh hạ quyết tâm cầu Hoàng Thượng tứ hôn. Đúng rồi, khi ta vào cửa xa xa nhìn thấy tứ điện hạ, vẻ mặt hắn không thoải mái, hai ngươi đã cãi nhau sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận