Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 340. Chưa gả sớm tang, điềm xấu ( 4 càng )

Gia tộc giống như Trình thị Nam Nghi, dân cư đông đảo, cũng có biện pháp giải quyết, sẽ ở phụ cận phần mộ tổ tiên tích ra một miếng đất an táng nhóm nữ nhi chưa gả mà chết trong gia tộc —— Trình thị có địa phương như vậy, gò đất nhỏ sau núi ngay cạnh phần mộ tổ tiên!
Chưa gả mà chết là không may mắn, nếu táng nhập vào phần mộ tổ tiên, va chạm anh linh tổ tiên, hỏng số phận hậu thế làm sao bây giờ?
Nhưng Trình Dung lại không giống.
Trình Dung do đích thân hoàng đế hạ chỉ muốn hậu táng.
Ý chỉ của hoàng đế lớn hay quy củ của tổ tông lớn?
Chung thị cảm thấy là quy củ của tổ tông lớn, nhưng Ngũ lão gia cường thế như vậy, có lẽ sẽ dùng thánh chỉ tới áp đảo mọi người, mạnh mẽ táng nhập Trình Dung vào trong phần mộ tổ tiên.
"Nương, chuyện này đã có trong tộc đi tranh luận cùng Ngũ thúc, ngài cần gì phải gấp."
Chung thị một phen suy nghĩ cặn kẽ, vẫn lựa chọn đè Chu lão phu nhân lại.
Chung thị cũng cảm thấy quyết định này của Ngũ lão gia sẽ làm tộc nhân bất mãn, nếu toàn tộc đều phản đối, vị trí tộc trưởng của Ngũ lão gia cũng ngồi không xong.
Nhưng không đáng từ nhị phòng là người thứ nhất nhảy ra phản đối nha!
Chung thị tưởng chờ một chút, nhìn xem tình thế.
Điệu thấp không nhất định sẽ an ổn, nhưng điệu cao khẳng định không an ổn.
Tựa như đại phòng.
Mấy năm trước tuy rằng động tĩnh không lớn, lại thái thái bình bình, sau khi Trình Hành cứu Hà gia tiểu thư một hai phải đắn đo người ta, không phải liền bị Hà gia xử lý sao?
Lại nói tiếp, đại phòng cũng hận chết Ngũ lão gia ‘ thấy chết mà không cứu ’, hận Ngũ lão gia không chu toàn cùng Hà lão viên ngoại, hại đại phòng tổn thất lớn như vậy.
Chung thị cảm thấy đại phòng lần này sẽ không nhẫn nại được mượn cơ hội khó xử ngũ phòng, cho nên bà mẫu thật không cần vội vàng kéo tay áo tự mình ra trận như vậy.
Chu lão phu nhân tưởng tượng thật đúng là đạo lý này.
Lại hỏi chi tiết, nghe nói sau khi Trình Dung chết lễ tang hết sức trọng thể, khi ở kinh thành đại quan quý nhân đi phủ Thượng Thư phúng viếng nối liền không dứt, Chu lão phu nhân lại mắng Ngũ lão gia bất công:
"Loại chuyện tốt này, sao không nghĩ tới Khuê ca? Khuê ca còn lớn hơn so với tên tiểu súc sinh kia, đối nhân xử thế lại không kém, phong nghi cũng tốt, so với tiểu súc sinh kia càng thích hợp hơn!"
Tưởng tượng đến Trình Khanh đi theo Ngũ lão gia lên kinh, nương tang sự Trình Dung không biết kết bạn với bao nhiêu đại quan quý nhân, Chu lão phu nhân liền tâm hoả bay lên.
Trên đời này chính là có người như vậy, một mặt nói nữ nhi chưa gả đã chết là không may mắn, sợ đen đủi nhiễm thân, nhưng mà khi có chỗ lợi, lại ngại Ngũ lão gia không có nghĩ đến nhị phòng đầu tiên.
Chỉ nghĩ đòi lấy không muốn trả giá, đi khắp thiên hạ cũng khó gặp phải chuyện tốt như vậy được không!
Chung thị không tán đồng bà mẫu đi nháo sự, nhưng lời bà mẫu nói lại đều nghe vào tâm.
Trình Khanh có tiền đồ hay không, Chung thị có thể mặc kệ, nhưng liên quan đến nhi tử Trình Khuê của nàng đích xác không nên, có thể mang Trình Khanh đi, sao không thể mang cả Trình Khuê đi cùng?
Trình Khuê cũng không ném mặt mũi Trình thị Nam Nghi!
Tựa như bà mẫu nói, so với Trình Khanh gầy yếu đơn bạc, phong nghi của Trình Khuê càng tốt hơn, càng có thể diện.
Ngũ lão gia thật là quá bất công.
Duy nhất có thể an ủi Chung thị chính là Trình Khuê không dính chỗ tốt, cũng không bỏ xuống việc học, Trình Khanh đi kinh thành một đi một về lăn lộn hết ba bốn tháng, chẳng phải là sẽ ảnh hưởng sang năm thi hương sao?
Chu lão phu nhân thúc giục Chung thị mau phái người đi ra ngoài hỏi thăm tin tức, việc Trình Dung táng nhập phần mộ tổ tiên cũng không thể thỏa hiệp.
……
Hẻm Dương Liễu.
Trình Khanh phong trần mệt mỏi về nhà, Liễu thị lôi kéo nàng nhìn một phen, nói nàng gầy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận