Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 393. Đoạt người Giải Nguyên là muốn bồi ( 4 càng )

Còn không phải là quá tranh đua sao, thắng qua cả Đổng Kính Thu, Đổng gia không còn có đạo lý bắt bẻ đại nương tử.
Đổng gia muốn ‘ môn đăng hộ đối ’, không phải vàng bạc mãn phòng, không phải quan to lộc hậu, mà là gia phong thanh chính lại giỏi đọc sách! Đổng gia có thể bồi dưỡng Đổng Kính Thu thành tài tử thi họa song tuyệt, nên yêu thích kiểu như vậy.
Tiểu nương tử không thể tham gia khoa khảo, không thể nào thẩm tra đối chiếu tài học.
Nhưng đệ đệ trong nhà có thể trúng cử nhân, tỷ tỷ không đến mức chữ to không biết.
Tiểu nương tử đã từng đọc sách rất tốt nha, không phải phụ nhân vô tri.
Lý thị cảm thấy Trình Tuệ quá phù hợp tiêu chuẩn chọn lựa tức phụ của Đổng gia.
Nàng nói đương nhiên là Trình Tuệ hiện tại, mà không phải Trình Tuệ khi vừa mới trở lại Nam Nghi.
Hiện tại đại nương tử có thể xử lý việc nhà, có thể quản lý điền trang, gả đến Đổng gia, tương lai phải làm tông phụ, Đổng Kính Thu chính là đích trưởng tôn!
Lý thị tự giác việc hôn nhân này không có gì xấu, Ngũ lão gia cũng tán đồng.
Chỉ có Trình Khanh một mình há hốc mồm.
Cho nên nàng đoạt ‘ Giải Nguyên ’ của Đổng Kính Thu, lại phải đem đại tỷ đi bồi thường cho Đổng Kính Thu?
Nàng đã từng tiếp xúc với Đổng Kính Thu, ấn tượng với Đổng Kính Thu rất tốt, liền nói như việc tranh Giải Nguyên, Đổng Kính Thu cũng cầm được thì cũng buông được…… Nhưng Đổng Kính Thu là bạn tốt của Kỷ Hạo! Trình Khanh cảm thấy việc hôn nhân này xác suất không được là rất lớn.
Nhìn biểu tình của nàng có dị, Lý thị ngạc nhiên nói:
"Để Đổng Kính Thu làm tỷ phu của cháu, cháu không hài lòng sao?"
Đổng Kính Thu còn chưa đủ tốt, vậy phải tìm người như thế nào cho Trình Tuệ?
Tài tử thi họa song tuyệt, lại là thiếu niên cử nhân năm vừa mới mười chín, thế này mà còn không hài lòng, Lý thị chỉ có thể hoài nghi Trình Khanh là muốn cố ý bắt bẻ.
Nhưng theo hiểu biết của Lý thị, Trình Khanh tuyệt không phải người có ý xấu, Trình Tuệ gả tốt, đối với Trình Khanh đồng dạng là trợ lực, Khanh ca nhi rốt cuộc nơi nào không hài lòng.
Lý thị linh quang chợt lóe, "Cháu là thấy Đổng Kính Thu phong lưu, lo lắng sau kết hôn hắn sẽ…… Khanh ca, nhà cháu nguyên là ở nơi khác, cháu không biết Đổng Kính Thu, hắn có tài làm thơ, là người si mê hội họa, học vấn lại tốt, cũng không phải người tham niệm sắc đẹp, điểm này ta đã hỏi thăm qua."
Nạp thiếp hay không, hoàn toàn có thể chờ sau khi hai bên tương xem lại nhắc đến, ngốc nhất chính là ngay cả mặt đều còn chưa có thấy đã làm nhà trai bị dọa chạy.
Nếu sau khi Đổng Kính Thu thấy Trình Tuệ liền cực kỳ thích nàng, vậy không cần Trình gia cường điệu, chính hắn cũng sẽ không nạp thiếp!
Lý thị cảm thấy quy củ Trình thị không tồi, nam tử năm 40 không con mới có thể nạp thiếp.
Ngược lại là yêu cầu của nhà Trình Khanh, mặc kệ tình huống như thế nào đều "không nạp thiếp không được tìm thông phòng", quá mức hà khắc rồi.
Lý thị muốn khuyên nhủ Trình Khanh, Trình Khanh chỉ có thể căng da đầu nói ra chuyện Kỷ Hạo.
Lý thị nhấp môi, nhìn nhìn Ngũ lão gia.
Ngũ lão gia vuốt râu, "Thúc tổ mẫu của cháu đã sớm nghe nói, chất tôn kia của Kỷ lão Thượng Thư là cục cưng bảo bối của Kỷ gia, người ta là muốn một nam thừa tự hai nhà, nữ nhi Trình thị lại không phải không gả được, ai muốn đi tranh cái gì đại tông, tiểu tông, nhà cháu từ chối làm rất đúng!"
Di?
Đại nương tử và Kỷ Hạo lưỡng tình tương duyệt, Kỷ gia tới cửa cầu hôn, Liễu thị tức giận quá mức.
Thay đổi thành Ngũ lão gia và Lý thị, lại có thể đối với chuyện này không phản ứng quá lớn —— hai vợ chồng này cả đời trải qua quá nhiều chuyện, chỉ cần đại nương tử và Kỷ Hạo không có phát sinh việc vượt rào, hai người căn bản không thèm để ý?
Hay là sau khi Trình Dung chết, hai vợ chồng liền khoan dung hơn.
Mặc kệ là do nguyên nhân nào, Trình Khanh đều thực cảm kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận