Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 400. Cắm thoa ( 3 càng )

Trình Tuệ lại lần nữa gật đầu: "Đổng công tử nói rất đúng."
Vốn là ba người cùng song song leo núi, Đổng Kính Thu bên trái, Trình Tuệ bên phải, trung gian cách một Trình Khanh.
Hai người này vừa nói chuyện, Trình Khanh liền cảm thấy chính mình có chút dư thừa.
Nàng cố tình chậm hai bước, Đổng Kính Thu và Trình Tuệ lại có thể cũng chưa dừng lại chờ nàng, Đổng Kính Thu nói một câu Trình Tuệ liền đáp một câu, đúng là bởi vì Đổng Kính Thu biểu hiện rất quân tử, Trình Tuệ cũng không nghĩ tới nơi khác, Đổng Kính Thu muốn nói chuyện, vậy nói chuyện —— chỉ có Trình Khanh nhìn hai người phía trước, khoảng cách từ ban đầu là một trượng, thu nhỏ lại đến nửa trượng, lại thu nhỏ lại đến một thước, khi đi lại không chú ý, ống tay áo to rộng sẽ đụng tới nhau.
Tâm tình Trình Khanh thật phức tạp!
Đổng Kính Thu này, chẳng lẽ dám ở trước mặt nàng, tán tỉnh đại tỷ nàng sao?
Nàng nên làm cái gì bây giờ.
Trong lòng Trình Khanh có thể phi ngựa, ngoài miệng lại trầm mặc không lên tiếng, yên lặng đi theo sau.
Tới đỉnh núi.
Mơ hồ đã thấy mái hiên chùa Quan Âm.
Trình Tuệ ra một thân mồ hôi mỏng, trên trán có mồ hôi tinh mịm, son phấn trên mặt vốn cũng không nhiều, không những không có bị trôi cho nhòe, ngược lại càng tươi sống linh động thêm vài phần.
Đổng Kính Thu hoảng thần.
—— hắn chỉ muốn Trình tiểu thư có thể lấy cớ nghỉ một chút, vì sao bất tri bất giác liền cùng Trình tiểu thư trò chuyện một đường?
"Tiểu lang, đại tỷ và Đổng tài tử như thế nào?"
Vào Quan Âm chùa, Tam Nương tử trộm hỏi thăm.
Trình Khanh thực nghiêm túc tổng kết: "Nói chuyện với nhau không tồi, đệ nhìn cũng thấy hấp dẫn."
Đổng Kính Thu không khống chế được miệng của mình, cùng Trình Tuệ nói chuyện suốt một đường, Trình Tuệ hào phóng, trong lòng Đổng Kính Thu lại có khác thường, tới chùa Quan Âm, lại không chịu nhiều lời cùng Trình Tuệ nữa.
Hắn biết nếu chính mình biểu hiện ra một phân vừa lòng, chỉ sợ hai nhà Đổng, Trình liền phải hưng phấn thúc đẩy hôn sự.
Trình tiểu thư tuy là không hài lòng, cũng không dám tỏ thái độ đi?
Đổng Kính Thu không chịu biểu hiện quá nhiều, lại không biết vừa lúc là như thế, trong lòng Đổng phu nhân đã vui đến nở hoa —— một người nói nhiều, bỗng nhiên không thích nói chuyện, còn không phải là thẹn thùng sao!
Trước đó còn suy xét hết hai ngày mới đáp ứng tương xem cùng Trình đại nương tử.
Thế này không phải vừa xem đã nhìn trúng sao?
Sớm biết như thế, hà tất chờ đợi hai ngày kia.
Đổng phu nhân đối với Trình gia càng thêm nhiệt tình, người hai nhà ở chùa Quan Âm ăn thức ăn chay, trước khi xuống núi, Đổng phu nhân móc ra lễ gặp mặt đã sớm chuẩn bị tốt cho đại nương tử, đương nhiên, Nhị Nương tử và Tam Nương tử cũng có, hai người đều được Đổng phu nhân cởi vòng ngọc trên cổ tay xuống tặng, đại nương tử lại được Đổng phu nhân tặng một cây kim thoa.
"Tóc Tuệ nương thật đẹp, đen nhánh óng ánh, cài kim thoa tốt tới xứng."
Đổng phu nhân nhìn Liễu thị, lại nhìn Lý thị, thấy hai người cũng không phản đối, liền giơ tay cắm kim thoa lên tóc Trình Tuệ.
Cắm xong!
Trình Tuệ nhất thời cũng chưa phản ứng lại đây.
Đương thời, hai bên nam nữ tương xem, nếu nhà trai vừa lòng, liền sẽ đương trường cắm kim thoa lên cho tiểu thư nhà gái, lấy kim thoa là đính, việc hôn nhân này liền phải tiến vào phân đoạn tiếp theo.
Nếu không nhìn trúng, nhà trai liền phải đưa hai thất lụa màu, an ủi nhà gái, lấy điều này biểu đạt xin lỗi.
Trình Tuệ đều đã làm tốt chuẩn bị thu lụa màu, Đổng phu nhân lại đương trường cắm kim thoa lên cho nàng!
Thế này nên làm sao bây giờ?
Trình Tuệ không nhịn được nhìn qua Đổng Kính Thu.
Đổng Kính Thu cũng không nghĩ tới động tác của mẫu thân sẽ nhanh như vậy, sao không hỏi hắn đã tỏ thái độ, hiện tại làm sao bây giờ, hắn chẳng lẽ xông lên nhổ kim thoa trên đầu Trình tiểu thư xuống?
Như vậy đối với Trình tiểu thư tới nói, là đương trường vả mặt, là vô cùng nhục nhã…… Tưởng tượng đến Trình tiểu thư đã từng trải qua từ hôn, đôi chân Đổng Kính Thu tựa như mọc rễ trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận