Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 443. Thậm chí khó khăn càng phải lạc quan! ( 3 càng )

Thôi thái thái và Thôi Ngũ Nương, còn phải dựa vào Thôi Ngạn tới bảo hộ.
Thôi lão gia cố sức vặn vẹo cổ, trong cổ họng a a, tưởng cùng lão ngự y nói gì đó, lại nhìn Thôi Ngạn, trong mắt tất cả đều là khẩn cầu.
"Thôi bá phụ đại khái là tưởng xin ngài cũng chẩn bệnh cho Thôi Ngạn một chút."
Thôi lão gia chớp đôi mắt ba lần.
Lão ngự y cũng cảm thấy người gia đình này thảm.
Đương gia lão gia trúng gió, nhi tử lại ngã gãy chân.
Lão ngự y không phải đại phu chuyên về chân tay, vẫn là một lần nữa thế Thôi Ngạn kiểm tra chỗ bị thương: "Vấn đề không lớn, nằm ở trên giường chờ xương cốt khép lại sẽ tốt."
"Vậy sang năm thi hội hắn còn có thể tham gia được không?"
Trình Khanh truy vấn, lão ngự y phản bác, "Mời người nâng hắn lên kinh sao? Nếu xương cốt bị lệch, chân của hắn về sau sẽ dài ngắn không đồng nhất, đi đường sẽ thọt!"
Thôi thái thái sắc mặt đại biến.
Thôi lão gia không nhịn được lại khóc.
Ngay cả Thôi Ngạn biểu tình cũng thập phần không tốt.
Trình Khanh vỗ vỗ vai hắn, "Không có việc gì, biện pháp là người nghĩ ra được, bị thọt chân cũng không sợ, chúng ta có thể một lần nữa tập luyện đi đường, còn có thể tốn chút tâm tư trên giày, cùng lắm thì đóng một chiếc đế giày dày hơn một chút, một chiếc đế giày mỏng hơn chút, từ bên ngoài nhìn không ra là được, khẳng định không để ngươi ở trên Kim Loan Điện bị xấu hổ."
Biểu tình Lão ngự y nhìn Trình Khanh thật là quá xuất sắc.
Còn có thể như vậy!
Thế này có xem như khi quân không?
Nếu trải qua đặc thù huấn luyện, lại đeo vào giày đặc chế, đi đường nhìn không ra chân thọt, giống như thật sự không tính là tàn tật?
Nhưng trước đây cũng không có ai trải qua như vậy.
Lão ngự y bị Trình Khanh mở ra ý nghĩ mới, đều tức giận đến bật cười, hiện tại người trẻ tuổi thật là lớn mật, khi quân cũng có thể nói đúng lý hợp tình như vậy, thiếu chút nữa cũng làm lão ngự y đồng tình.
"Lão hủ là nói xương cốt bị lệch sẽ bên dài bên ngắn, nhưng nếu Thôi cử nhân có thể tĩnh dưỡng tốt, chân sẽ khỏi hẳn."
Thương gân động cốt một trăm ngày, ý tứ của lão ngự y là muốn dưỡng đủ ba bốn tháng.
Thôi Ngạn bị lời nói đế giày dày của Trình Khanh chọc cho vui vẻ, vì sao thích làm bằng hữu cùng Trình Khanh, bởi vì Trình Khanh ở bất luận khốn cảnh gì đều có thể nghĩ ra biện pháp, đối với Trình Khanh tới nói, giống như không có thời điểm đi đến tuyệt lộ?
Thôi Ngạn cười một hồi, lời lão ngự y hắn nghe vào trong lòng, nhưng kỳ thi mùa xuân tháng hai sang năm, hắn hạ quyết tâm muốn tham gia.
Sớm ngày trúng tiến sĩ bước vào quan trường, hắn mới có thể tự bảo vệ mình.
Thôi Bằng đi liếm đế giày tam hoàng tử là thực mất mặt, chưa chừng tam hoàng tử thấy Thôi Bằng liếm lợi hại, thật muốn đề bạt Thôi Bằng thì sao?
Còn có Thôi Tam Nương và Thôi Tứ Nương, ở Thôi gia cũng là cẩm y ngọc thực nuôi lớn, da trắng, lớn lên cũng xinh đẹp. Thôi Ngạn không cảm thấy hai nàng thực sự có năng lực mê hoặc hoàng tử, nhưng có thể làm tam hoàng tử trong ngắn ngủi cảm giác được mới mẻ, Thôi Bằng có lẽ có thể kiếm được rất nhiều chỗ tốt.
Nếu còn sinh hạ một đứa con cho tam hoàng tử…… Tóm lại, đối với khoa khảo nhập sĩ, Thôi Ngạn có cảm giác vô cùng có gấp gáp. Hắn hiện tại mới có thể chân chính thể hội áp lực của Trình Khanh năm đó, Trình Khanh vội vã muốn tham gia huyện thí Thái Bình năm bảy, là bởi vì tình cảnh Trình gia lúc ấy, chỉ có thể vào không thể lui.
Thôi Ngạn hiện tại cũng như vậy.
Chỉ có thể vào không thể lui!
Sau khi Thôi Bằng xử lý xong hỗn loạn ở Thôi gia, lại thấy hắn bên này còn chưa có trúng tiến sĩ, tuyệt đối sẽ…… Khi đó, chính mình sẽ phải dựa vào Trình Khanh và Chu Hằng bảo hộ không nói, Trình Khanh còn phải giúp chính mình bảo hộ cha mẹ và muội muội? Thôi Ngạn cũng muốn mặt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận