Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 252. Khảo xong cảm xúc liền hỏng mất ( 1 càng )

Hắn ở trong thư viện thành tích luôn luôn cũng không tồi, thi vòng hai viện thí xong thế nhưng cảm xúc hỏng mất mà khóc.
Trình Khanh đi qua vỗ vỗ bả vai hắn, Chu Hằng ngượng ngùng lấy tay áo lau mặt.
"Ta không có việc gì, gió quá lớn, cát vào đôi mắt!"
Lung tung xoa xoa mặt, Chu Hằng bước nhanh rời đi.
Mấy tộc huynh Trình Mạo chậm rãi đi tới, đồng dạng chưa hồi phục.
"Tiểu lang, ngươi cùng Chu Hằng này quan hệ cũng không tệ lắm?"
Trình Khanh gật đầu, "Hắn và Thôi Ngạn giao hảo, Thôi Ngạn không ở Nam Nghi, Chu Hằng cùng ta đi lại rất gần."
Trình Mạo muốn nói lại thôi.
Cái gì kêu là giao hảo cùng Thôi Ngạn, Chu Hằng này rõ ràng là đi theo phía sau Thôi Ngạn hỗn ăn hỗn uống, ở thư viện cam tâm làm tuỳ tùng của Thôi Ngạn.
Thôi Ngạn là nhi tử của thương hộ, Chu Hằng cam tâm làm tuỳ tùng của Thôi Ngạn, càng là……
Mấy người Trình Mạo ban đầu cùng Trình Khanh cũng không thân, cũng lười hỏi quan hệ giữa Trình Khanh và Thôi Ngạn.
Hiện giờ tất cả mọi người quan hệ đã khác, Trình Mạo rất tưởng nói cùng Trình Khanh chuyện này, nào biết Trình Khanh bỗng nhiên chuyển đề tài, hỏi sách luận thi vòng hai, Trình Mạo tức khắc mồ hôi rơi như mưa:
"Đừng nói nữa, cho vi huynh nghỉ ngơi một chút, vi huynh đau đầu!"
Xem ra thi vòng hai trận này đối với Trình Mạo tới nói cũng không muốn hồi ức nha.
Trình Khanh dời đi đề tài, nhìn bóng dáng Chu Hằng vội vàng rời đi như suy tư gì.
Làm tuỳ tùng cho nhi tử thương hộ liền đê tiện sao?
Nếu không có tuỳ tùng bồi ăn bồi chơi, lạc thú khi hưởng thụ tài phú cũng sẽ ảm đạm đi vài phần nha!
Chu Hằng làm tuỳ tùng cho Thôi Ngạn đương nhiên là vì điều kiện trong nhà không tốt, người này không sợ các đồng môn khác chê cười cũng muốn đi theo bên người Thôi Ngạn, là bởi vì hắn thật sự cần Thôi Ngạn tiếp tế —— ở thư viện, Chu Hằng không sợ bị người xem thường, tố chất tâm lý cần thiết phải mạnh hơn so với bạn cùng lứa tuổi, thi vòng hai phát huy không tốt, Chu Hằng lại có thể thất thố như thế.
Là thời điểm quan tâm tiểu lão đệ.
Thê của bằng hữu không thể khinh, tiểu lão đệ của bằng hữu…… Miễn cưỡng cũng coi như tiểu lão đệ của nàng.
Trình Khanh sáng sớm hôm sau liền tìm tới khách điếm nơi Chu Hằng đặt chân, đuổi kịp đúng lúc Chu Hằng thu thập hành lý.
Trình Khanh kinh ngạc, "Chu huynh, ngươi không đợi yết bảng viện thí sao?"
Chu Hằng cười khổ, "Trước viện thí một ngày, ta ở phủ thành đụng phải người quen, hóa ra phụ thân ta đã bị bệnh hồi lâu, trong nhà sợ ảnh hưởng ta khảo thí vẫn luôn giấu giếm không nói, thật vất vả chống được thi vòng hai kết thúc, ta không còn tâm tư ở phủ thành chờ yết bảng!"
Thì ra là thế.
Tự giác thi vòng hai viện thí phát huy không tốt, lại nhớ mong bệnh tình của phụ thân, Chu Hằng ngày hôm qua ra trường thi mới có thể mất khống chế cảm xúc như vậy.
Phản ứng đầu tiên của Trình Khanh là người quen mà Chu Hằng gặp được ở Tuyên Đô phủ không có ý tốt, dù cho phụ thân của Chu Hằng thật sự bệnh nặng, Chu gia đã liều mạng giấu giếm, nơi nào đến phiên người quen chó má lắm miệng?
Chu Hằng lúc ấy lại không thể lắp cánh bay trở về, không thể giúp gì cho trong nhà, còn ảnh hưởng phát huy viện thí, người quen lắm miệng ý đồ đáng chết!
Trình Khanh không khuyên Chu Hằng lưu lại, còn thúc giục Chu Hằng chạy nhanh thu thập hành lý:
"Chu huynh về quê quán thăm bệnh quan trọng, như vậy, Chu huynh để địa chỉ quê quán lại đây, ta bên này cũng nhờ người tìm một đại phu tốt ở Tuyên Đô phủ, nhìn xem có thể giúp đỡ hay không."
Trước khi Chu Hằng khởi hành, nàng tìm được một đại phu tốt, lại đưa người đến Chu gia.
Chu Hằng cảm kích cũng không biết nên nói cái gì.
Mấy người Trình Mạo biết được, biểu tình xem Trình Khanh thực bất đắc dĩ:
"Tiểu lang, đầu tiên là đưa lộ phí cho kỹ nữ, lại mời đại phu cho phụ thân Chu Hằng, ngươi cũng quá biết tiêu tiền!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận