Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1168. Vương trướng quân y

Trình Khanh không chút nào để ý, "Ngươi là hảo tâm, chỉ là người khác không cảm kích."
Người khác nói cái gì không quan hệ cùng Trình Khanh.
Nàng ở huyện Tần An có thể sống tốt hay không, vốn cũng không trông cậy vào Tiêu Vân Đình sẽ hỗ trợ, Ngũ hoàng tử còn muốn khi nàng gặp phải nguy hiểm có thể hướng Tiêu Vân Đình xin giúp đỡ, may mắn Trình Khanh không có ý nghĩ như vậy.
Trình Khanh tình nguyện Tiêu Vân Đình cứ tiếp tục xấu rõ ra như vậy, cũng không nghĩ xem Tiêu Vân Đình dùng tâm nhãn, ở trước mặt nàng dối trá diễn kịch!
Mã lão đại phu ở lại Tần An, một bên nghĩ cách giải độc cho Trình Khanh một bên bắt đầu nghiêm túc dạy Tiểu Bàn y thuật.
Mã lão đại phu ngay từ đầu cũng không có ý tưởng thu đồ đệ, nhưng Tiểu Bàn lanh lợi hiếu học, đả động Mã lão đại phu, ở dưới sự chứng kiến của Trình Khanh, Tiểu Bàn dập đầu kính trà cho Mã lão, gọi Mã lão là vi sư.
Mã lão dạy Tiểu Bàn nửa tháng, được Tiểu Bàn dỗ đến cao hứng, không khỏi thiệt tình tính toán cho Tiểu Bàn, trong lén lút dò hỏi Trình Khanh, xem nàng có nguyện ý bỏ được những thứ yêu thích hay không.
"Đại nhân tuy rằng đối xử với Tiểu Bàn tốt, nhưng nô tỳ chính là nô tỳ, lão hủ có một yêu cầu quá đáng, muốn chuộc thân cho nha đầu Tiểu Bàn này."
Trình Khanh bật cười, "Ngài là thật lòng quan tâm Tiểu Bàn, nhưng khế thân của Tiểu Bàn đã sớm do nàng tự bảo quản, nàng muốn đi thì đi, muốn lưu liền lưu, ta sẽ không cưỡng bách nàng."
Không chỉ có Tiểu Bàn, hạ nhân Trình gia khác đều như thế.
Nếu ai có tiền đồ tốt, Trình Khanh tuyệt không cản, không chỉ có trả lại khế thân, cũng sẽ đưa hồng bao thật dày, chúc mừng đối phương nâng cao một bước.
Không chỉ vấn đề khế thân của Tiểu Bàn, Mã lão đại phu thấy đủ loại thi thố của Trình Khanh ở huyện Tần An, kết luận Trình Khanh là thật sự muốn làm một tri huyện Tần An tốt, một lòng muốn phát triển huyện Tần An trở nên càng tốt hơn, hoàn toàn bị Trình Khanh thuyết phục, dứt khoát nhờ người mang tin về nhà, chính mình lưu tại huyện Tần An mở hiệu thuốc, lại không vì chưa xem được bệnh cho Tiêu Vân Đình mà tiếc nuối —— Trình tri huyện ở Tây Bắc, không có công tích kinh thiên động địa như Tiêu thế tử, Tiêu thế tử mang binh ngăn chặn Bắc Man là cứu dân khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, Trình tri huyện hy vọng bá tánh Tần An có thể sống tốt, đồng dạng cũng là cứu dân khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng.
Độc trên người Trình Khanh còn một ngày chưa giải, Mã lão liền không tính toán rời Tần An.
Tháng 11, Trình Khanh tới Tần An đã hơn một tháng, nàng thu được thư kinh thành gởi.
Mạnh Hoài Cẩn ở trong thư nói việc hồ ly đỏ ăn trộm gà, Trình Khanh buồn cười.
Mỗi ngày trôi qua, thọ mệnh của nàng liền ít đi một ngày.
Nhưng mấy tháng này vốn dĩ giống như là của hời tự dưng nhặt được, Trình Khanh một chút cũng không sầu khổ, khi nàng giảng bài cho học sinh huyện học càng dụng tâm.
Mùa đông Tây Bắc tới.
Sang năm xuân về hoa nở, đó là lúc sinh mệnh nàng kết thúc.
……
Ở trăm dặm ngoài thành Lan Châu, là nơi ở của tân quân Agoura Bắc Tề.
Agoura xuất chinh, người đi theo đông đảo, trong đó có một đại phu rất được Agoura tín nhiệm, mấy năm trước Agoura mang theo bộ hạ đi săn, vô ý bị rắn độc cắn thương, chính là vị đại phu này cứu Agoura.
Agoura thấy người này biết giải độc xà, dùng thành ý rất lớn thu phục người này, lưu tại bên người.
Độc tiễn bắn trúng Nghiệp Vương, độc trên mũi tên chính là do đại phu này điều phối.
Nghiệp Vương tuy rằng nhặt về được một cái mệnh, chân lại phế đi, Agoura đại hỉ, ban cho đại phu rất nhiều vàng bạc, còn thưởng cho đại phu nữ nô xinh đẹp.
Doanh địa đại quân Bắc Tề, trong lều trại của đại phu được Agoura tín nhiệm, mỗi tay ôm một nữ nô, hưởng thụ nữ nô ân cần hầu hạ, cười nói với Lê lão nhân ngồi trong lều trại:
"Sư huynh, ta hiện tại sống rất thoải mái, ngươi cũng thấy rồi đấy. Ta vì sao phải cùng ngươi trở về Đại Ngụy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận