Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1309. Dẫn xà xuất động

Thiệu Nguyên Chí thầm nghĩ: Chính mình phải giống lão sư, gặp bất luận tình trạng gì đều có thể không loạn đầu trận tuyến, làm người cảm thấy đáng tin cậy!
Trình Khanh nhìn tường thành huyện Tần An thất thần.
Làm tri huyện Tần An lâu như vậy, lần đầu tiên cảm thấy tường thành có hơi chút lùn.
Nếu Agoura tấn công chính là huyện Tần An, lấy binh phòng của Tần An, căng một canh giờ cũng quá sức.
…… Chỉ dâng lên công thức pha lê, xi măng không đủ, Trình Khanh hiện tại rất tưởng nghiên cứu phát minh thuốc nổ.
Uy lực so với Trình Tri Viễn nổ tường thành Lan Châu lớn hơn nữa, càng có lực sát thương mạnh hơn thuốc nổ!
"Phụng mệnh lệnh Du đại nhân, ta muốn dẫn người đi phủ Bình Lạnh."
Cốc Hoành Thái tới Tần An cũng không vào thành, lập tức mang theo người muốn đi.
Dọc theo đường đi, cũng không có gặp được nguy hiểm, nhiệm vụ hộ tống Du Hiển giao cho Cốc Hoành Thái, Cốc Hoành Thái xem như hoàn thành.
Trình Khanh cũng không có lưu Cốc Hoành Thái, phủ Bình Lạnh bên kia đến tột cùng là tình huống gì, Trình Khanh còn không biết.
Chuyện này dừng ở đây, vốn không nên là Trình Khanh quản, Trình Khanh lại nghĩ đến hứa hẹn của Tiêu Vân Đình.
Hiện tại nàng không làm được bao nhiêu việc, Agoura ngay cả cái bóng cũng không thấy, cẩu Tiêu Vân Đình kia có tuân thủ hứa hẹn hay không?
Trình Khanh không quá xác định.
Nàng tưởng đi theo Cốc Hoành Thái đến phủ Bình Lạnh một chuyến, Cốc Hoành Thái liều mạng hướng nàng nháy mắt ra dấu, Trình Khanh lập tức thay đổi chủ ý, bảo Cốc Hoành Thái mang theo người ở lại huyện Tần An nghỉ ngơi chỉnh đốn một phen.
"Tuy không vào thành, cũng nên ở ngoài thành nghỉ một chút, để bản quan làm hết lễ nghĩa của chủ nhà."
Cốc Hoành Thái luôn mãi chối từ, Trình Khanh kiên trì giữ lại, Cốc Hoành Thái miễn cưỡng đồng ý, dẫn một ngàn người đóng quân ở ngoài thành.
"Thịnh tình của Trình đại nhân không thể chối từ, chúng ta không thể thêm phiền toái cho Trình đại nhân, ở Tần An nghỉ ngơi chỉnh đốn một đêm lại đi Bình Lạnh, buổi tối thay phiên canh gác, vô cớ không được rời khỏi doanh địa!"
Cốc Hoành Thái ra lệnh cho bọn lính.
Bọn lính không ý kiến gì.
Tuy rằng bọn họ muốn ngủ ở trên giường đệm mềm mại, uống rượu ăn thịt, trong lòng ngực ôm tiểu nương tử, nhưng cũng chỉ là ngẫm lại. Người theo binh nghiệp, ở dã ngoại màn trời chiếu đất mới là thái độ bình thường, ở ngoài thành tuy rằng không có giường đệm mềm mại, lại cũng an toàn hơn so với tiền tuyến.
Huống chi Cốc Hoành Thái cũng không có nói bậy, Trình Khanh đích xác đối với bọn lính thực nhiệt tình.
Đóng quân ở ngoài thành, nhìn người làm buôn bán tứ phương ở trong huyện Tần An ra ra vào vào, bọn lính càng thêm cảm khái.
Một huyện thành có thể phồn hoa như vậy, không thể thiếu vị quan tốt như Trình đại nhân thống trị.
"Trình đại nhân lưu tại Tây Bắc, quả thực là nhân tài không được trọng dụng."
Trong đêm đen, không biết là ai nói như vậy, có người mở đầu, binh lính khác sôi nổi phụ họa, đều nói Trình Khanh lưu tại Tây Bắc là nhân tài không được trọng dụng.
"Nếu Đại Ngụy ta nhiều thêm mấy vị quan tốt giống như Trình đại nhân, mạng chó của Agoura đã sớm khó giữ được."
Có một binh lính bỗng nhiên khụ lên, âm thanh ở trong đêm đen truyền thật xa.
"Mau ngủ đi, Trình đại nhân dù có tốt, chúng ta có quân vụ trong người, cũng không có khả năng lưu tại huyện Tần An không đi, ngày mai còn phải lên đường !"
"Cũng đúng, mau ngủ mau ngủ."
"Trình đại nhân ngày mai có sai người đưa cơm sáng tới hay không nhỉ……"
"Đừng mơ nữa, mau ngủ đi!"
Trong doanh địa chậm rãi vang lên tiếng ngáy hết đợt này đến đợt khác.
Rất nhanh tới lúc thay phiên, mấy binh lính đánh ám hiệu, một sĩ binh nhẹ nhàng lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của đồng bạn, lặng lẽ lẻn vào trong thành.
Huyện nha Tần An, Trình Khanh một mình ở thư phòng, ánh nến nhảy nhảy, Trình Khanh đứng dậy đóng chặt cửa sổ.
Một bóng người ở địa phương ánh nến không chiếu tới, lẳng lặng đứng ở góc tường, quan sát nhất cử nhất động của Trình Khanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận