Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 926. Nhiễm bệnh dịch ( 1 càng )

Vương tướng quân bị giáo huấn cho đỏ bừng mặt.
Tuy nhiên cẩn thận ngẫm lại, Chương tiên sinh nói rất đúng.
Vương tướng quân chỉ đành nhịn xuống cục tức này, chờ Trình Khanh bước vào địa giới Hoài Nam, sẽ xé kẻ thù thành mảnh nhỏ.
Xử lý xong sự việc, thiên vương và Chương tiên sinh cùng nhau rời đi, trên đường cùng Chương tiên sinh bàn bạc an bài bước tiếp theo của nghĩa quân.
Vây công thành Hoài An thất bại, tồn lương của nghĩa quân báo nguy, thiên vương lại nghĩ tới kiến nghị của Chương tiên sinh, cảm khái nói:
"Sớm biết như thế, trước đó nên lưu lại thương nhân."
"Hiện tại thay đổi cũng không chậm."
Không đoạt được lương thực, Chương tiên sinh kiến nghị thiên vương dùng bạc mua.
Trong tay nghĩa quân không thiếu tài vật, nhưng vàng bạc châu báu đều là vật chết, không thể làm cơm ăn, cũng không thay được chiến mã.
Nếu thương nhân bên ngoài không dám tới Hoài Nam, không ngại để người của nghĩa quân giả trang thành thương nhân ra ngoài mua sắm.
Thiên vương đối với Chương tiên sinh vẫn luôn nói gì nghe nấy, chỉ có việc này lại chần chờ không dám quyết.
Tuy nhiên Triệu tướng quân vây công thành Hoài An thất bại, thiên vương hiện giờ cần phải tiếp thu kiến nghị này của Chương tiên sinh.
Khi sắp đi đến chỗ ở, Chương tiên sinh trong lòng vừa động:
"Trước mắt đang có mấy chục vạn thạch lương thực gửi ở nơi khác, nếu thuận lợi đắc thủ, sẽ không cần ra ngoài mua sắm lương thực."
Thiên vương hô hấp dồn dập, "Tiên sinh nói chính là lương thực cứu tế của cẩu triều đình? Địa phương cẩu triều đình gửi lương thực cứu tế, nhất định sẽ dễ thủ khó công, nếu muốn cướp……"
Chương tiên sinh cười lạnh lùng, "Ai nói muốn cướp, lương thực của triều đình là vận chuyển tới cứu tế, chẳng lẽ chúng ta không phải nạn dân Hoài Nam?"
Thiên vương nghĩ nghĩ cũng cười to: "Tiên sinh quả nhiên đại tài, nhưng chúng ta đều là thô nhân, sợ là khó có thể lừa được vị Trình trạng nguyên kia, còn phải làm phiền tiên sinh tự mình đi một chuyến."
Việc này không cần thiên vương khẩn cầu, Chương tiên sinh cũng muốn tự mình gặp Trình Khanh một lần.
Chương tiên sinh và thiên vương chia ra, trở lại chỗ ở chính mình.
Chương tiên sinh muốn đích thân đi gặp Trình Khanh một lần, tự nhiên không thể lại mang bộ dáng hiện tại, hắn trở lại phòng, lấy ra một cái hộp gỗ, chọn lựa, lấy ra một bộ mặt nạ tinh xảo, cẩn thận trang điểm trước gương, gương đồng chiếu ra một gương mặt khác.
Trong đình viện, một gia đinh cầm chổi, chậm rãi đi vào nhà ở, từ đầu đến chân đều tràn ngập tử khí gần đất xa trời.
Chương tiên sinh thực ghét bỏ gia đinh này: "Ta muốn đi gặp Trình Khanh, ngươi không thể đi theo, vừa thấy ngươi, Trình Khanh sẽ nghi ngờ."
Gia đinh trong cổ họng phát ra tiếng cười khặc khặc quái dị.
"Nàng thông tuệ hiếu học, trổ mã tốt như vậy, nếu thật là một tiểu công tử, việc ngươi và ta sở đồ, sao có thể không thành công?"
Chỉ tiếc, hài tử thông tuệ như vậy, lại là tiểu nương tử.
Gia đinh mỗi khi nghĩ đến việc này, đều có thất vọng không nói nên lời.
Bang!
Chương tiên sinh đập gương đồng xuống, "Thế nhân đều cho rằng nàng là nam tử, vậy nàng chính là nam tử hàng thật giá thật, ngươi cái lão chết bằm này, đừng có làm hỏng chuyện lớn…… Không nghĩ tới hoàng đế sẽ phái Trình Khanh đi Hoài Nam, như thế cũng tốt, tất cả mọi người cũng nên trông thấy nàng."
—— không thấy Trình Khanh có bao nhiêu ưu tú, trái tim nóng nảy của những người đó liền sẽ không yên ổn.
Khi Triệu tướng quân trốn trở về Hoài Nam, đoàn người Trình Khanh tới Ngũ Hà, một đường này không gặp phải nguy hiểm gì.
Ngũ Hà vốn là một huyện nhỏ, hiện giờ lâm thời thành cứ điểm cứu tế, lại có Ngũ hoàng tử hậu duệ quý tộc, binh lực Vệ sở phụ cận đều tụ tập tại đây, là một chỗ phòng thủ kiên cố an toàn.
Đại để là lưu dân phụ cận nghe được tin tức, cũng đều vọt tới huyện Ngũ Hà, hiện giờ bên ngoài huyện thành đã tụ tập hai ba vạn lưu dân, nhiều người như vậy muốn an trí toàn bộ ở trong huyện thành là không có khả năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận